Liên Minh châu Âu và bầu cử châu Âu 2019

Stadt Gersfeld|   EU là một liên minh chính trị và kinh tế lớn và quan trọng hàng đầu thế giới. EU có 2/5 nước thành viên thường trực Hội đồng bảo an Liên hiệp quốc, 4/7 nước công nghiệp hàng đầu thế giới (nhóm G7) và 4/20 nước trong nhóm các quốc gia phát triển G20. EU có nền kinh tế lớn thứ hai toàn cầu với GDP 19.100 USD, là thị trường toàn cầu lớn với dân số trên 512 triệu người (thu nhập bình quân 37.305 USD/người/năm và là nhà đầu tư nước ngoài hàng đầu ở hầu hết các nơi trên thế giới. EU đã đầu tư vào hợp tác phát triển và viện trợ nhân đạo nhiều hơn so với toàn bộ phần còn lại trên thế giới gộp lại. Viện trợ phát triển của EU được cung cấp đến khoảng 150 quốc gia trên thế giới và tập trung vào những nơi nghèo nhất. EU là nhà tài trợ lớn nhất cho viện trợ nhân đạo để chăm sóc cho hàng triệu người bao gồm nam giới, phụ nữ và trẻ em phải rời bỏ chỗ ở vì xung đột, chiến tranh. Năm 2012, Liên minh EU nhận giải Nobel Hoà Bình cho các nỗ lực phát huy Hoà bình, hoà giải, dân chù, và nhân quyền. Liên minh châu Âu hiện bao gồm 28 nước thành viên: Pháp, Đức, Ý, Bỉ, Hoà Lan, Anh Luxembourg, Ireland, Đan Mạch, Hy Lạp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Áo, Thuỵ Điển, Phần Lan, Tiệp, Hungaria, Ba Lan, Slovakia, Slovenia, Estonia, Latvia, Lithuania, Malta, Cyprus, Bungaria, Romania, Croats. Tiến trình Hội nhập châu Âu Lịch sử sự hình thành của Liên minh châu Âu (the European Union, EU) khởi đầu là bản Tuyên bố Schuman, ngày 09/5/1950 với đề xuất thành lập Cộng đồng than thép Châu Âu. Năm 1951, Hiệp ước Paris thành lập Cộng đồng than thép châu Âu (ECSC) được ký kết với sự tham gia của Pháp, Đức, Ý, Bỉ, Hoà Lan và Luxembourg . Năm 1957, Hiệp ước Roma thành lập Cộng đồng Năng lượng nguyên tử châu Âu (Euratom) và Cộng đồng kinh tế châu Âu (EEC). EEC hướng tới thiết lập thị trường chung, liên minh thuế quan với sự di chuyển tự do của vốn và lao động. Năm 1967, Hợp nhất ECSC, Euratom và EEC, gọi chung là Cộng đồng Châu Âu (European Communities – EC). Năm 1992, Hiệp ước Maastricht hay còn gọi là Hiệp ước Liên minh châu Âu (Treaty of European Union),thành lập liên minh kinh tế và tiền tệ với một đơn vị tiền tệ chung và một ngân hàng trung ương độc lập. Điều kiện để tham gia vào liên minh kinh tế và tiền tệ (còn gọi là những tiêu chỉ hội nhập): Lạm phát thấp, không vượt quá 1,5%; Thâm hụt ngân sách không vượt quá 3% GDP; Nợ công dưới 60% GDP. Quyền công dân EU cũng được đưa vào lần đầu tiên, cho phép người dân ở các nước trong EU được đi lại tự do giữa các quốc gia thành viên. Hiệp ước Liên minh châu Âu 1992 Hiệp ước này ra đời sau sự sụp đổ cuả các chế độ cộng sàn ở Đông Âu và nước Đức thống nhất, đánh dấu một bước ngoặt trong tiến trình nhất thể hóa châu Âu và dẫn đến việc thành lập Liên minh châu Âu ( EU) thay thế Cộng đồng Châu Âu (European Communities – EC). Năm 2002 đồng Euro đã chính thức được lưu hành trong 19 quốc gia thành viên (còn gọi là khu vực Euro) gồm Pháp, Đức, Áo, Bỉ, Phần Lan, Ireland, Ý, Luxembourg, Hòa Lan, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Estonia, Latvia, Lithuania, Malta, Slovakia, Slovenia, Hy lạp và Cyprus. Hiện nay, đồng Euro đang có tỷ giá hối đoái cao hơn đồng USD. Năm 2009 ,Hiệp ước Lisbon sửa đổi nội dung của 2 hiệp định chủ chốt quy định bản chất, tổ chức và hoạt động của EU là Hiệp ước Roma (1957) và Hiệp ước Maastricht (1992). Hiệp ước Lisbon lần đầu tiên trao cho EU tư cách pháp nhân “thay thế và thừa kế tư cách pháp nhân của Cộng đồng châu Âu”. Ngoài ra, EU lập ra chức danh Chủ tịch Hội đồng châu Âu và Đại diện cao cấp của EU về Ngoại giao và An ninh (đồng thời là Phó Chủ tịch EC) đứng đầu Cơ quan đối ngoại. Cơ cấu tổ chức của EU EU có 8 định chế quan trọng chính: Hội đồng châu Âu, Hội đồng Bộ trường, Nghị Viện châu Âu, Ủy ban châu Âu, Toà án Công lý Liên minh châu Âu, Ngân hàng Trung ương châu Âu, Toà Kiểm toán châu Âu, và Cơ quan đối ngoại châu Âu. 1. Hội đồng châu Âu (European Council) Hội đồng châu Âu là cơ quan chỉ đạo chính trị và có nhiệm vụ nhóm họp ít nhất 4 lần trong năm. Hội đồng châu Âu bao gồm Chủ tịch Hội đồng châu Âu, Chủ tịch Ủy ban châu Âu và một đại diện của mỗi quốc gia thành. Hội đồng châu Âu chủ động xem xét những thay đổi trong các hiệp ước điều chỉnh hoạt động Liên minh châu Âu cũng như xác định mục tiêu và chiến lược cho Liên minh châu Âu. Chủ tịch đương nhiệm của Hội đồng châu Âu: Donald Tusk, cựu thủ tướng Ba Lan.   2. Hội đồng Bộ trưởng (Council of the European Union hoặc Council of Ministers ) Hội đồng Liên minh châu Âu còn được gọi là Hội đồng Bộ trưởng (Council of Ministers) là cơ quan phối hợp chính sách trong các lĩnh vực Kinh tế, xã hội, an ninh và đối ngoại cùng với Nghị Viện châu Âu chấp thuận ngân sách, khuyến nghị EC xây dựng các đạo luật chung và ký kết các thoả ước quốc tế. Tại Hội đồng bộ trưởng,ncác quốc gia thành viên đều cử một bộ trưởng đại diện và luân phiên sau sáu tháng đảm nhận vai trò chủ tịch. Hiện tại chủ tịch là nước Romania.   3. Nghị viện Châu Âu (European Parliament – EP) Nghị viện châu Âu đươc công dân EU bầu trực tiếp. Nhiệm vụ của Nghị viện là phối hợp với Hội đồng Bộ trưởng (hay Hội đồng Liên minh châu Âu) thông qua các đạo luật, thông qua ngân sách, kiểm tra, giám sát việc thực hiện các chính sách của Liên minh châu Âu. Ủy ban châu Âu chịu trách nhiệm trước Nghị viện đối với mọi hoạt động phải có sự chấp thuận của Nghị viện, báo cáo kết quả công tác trước Nghị viện châu Âu. Chủ tịch Nghị viện được bầu bởi các nghị sĩ với nhiệm kì 2 năm rưỡi. Nghị viện có quyền thông qua hoặc bãi miễn các chức vụ ủy viên Ủy ban châu Âu. Chủ tịch Nghị viện châu Âu, được bầu bởi các nghị sĩ với nhiệm kì 2 năm rưỡi. Chủ tịch đương nhiệm: Antonio Tajani (Ý), thuộc Khối Nhân dân Châu Âu từ ngày 17 tháng 1 năm 2017.   4. Ủy ban châu Âu (European Commission – EC) Ủy ban châu Âu là „động cơ của EU“ cơ quan hành pháp hoạt động độc lập, có chức năng xây dựng, kiến nghị các đạo luật của EU, thực thi, áp dụng và giám sát việc triển khai các hiệp ước và điều luật của EU, sử dụng ngân sách chung để thực hiện các chính sách chung của cả khối theo quy định. Về đối ngoại, EC thương thảo các Hiệp định và thỏa ước quốc tế quan trọng giữa Liên minh châu Âu và các quốc gia khác trên thế giới. Ủy ban châu Âu bao gồm 28 uỷ viên đại diện cho 28 quốc gia thành viên Liên minh châu Âu, nhiệm kỳ 5 năm do các chính phủ cử và chỉ bị bãi miễn bởi Nghị viện châu Âu. Chủ tịch Ủy ban châu Âu đương nhiệm: Jean- Claude Junke, cựu Thủ tướng Luxemborurg .   5. Tòa Công lý châu Âu (The Court of Justice) Toà án Eu là cơ quan phán án, có thẩm quyền tư pháp đối với các vấn đề liên quan đến luật pháp của EU. Bao gồm hai tòa chính là: “Tòa sơ thẩm châu Âu” (European General Court) và “Tòa án Công lý châu Âu” (EuropeanCourt of Justice). Tòa án có vai trò độc lập và có quyền bác bỏ những quy định của các tổ chức của Ủy ban châu Âu và Chính phủ các nước thành viên nếu những quy định này bị coi là không phù hợp với luật EU. Hiệp ước Lisbon đã trao hiệu lực pháp lý cho Hiến chương Liên minh châu Âu về những quyền cơ bản vào năm 2009. Điều 1 và 2 Hiến chương Liên minh châu Âu về những quyền cơ bản vào năm 2009. “Nhân phẩm là không thể xâm phạm. Nhân phẩm phải được tôn trọng và bảo vệ. Mọi người đều có quyền được sống. Không một ai bị kết án tử hình hoặc bị xử tử.” Các điều ước đã ký kết giữa các quốc gia thành viên Liên minh châu Âu công nhận rằng Liên minh châu Âu được “thành lập trên cơ sở tôn trọng những giá trị nhân phẩm, tự do, dân chủ, công bằng, pháp trị và nhân quyền, bao gồm quyền của những người thuộc những sắc tộc thiểu số… trong một xã hội đa dạng, không phân biệt, khoan dung, công lý, đoàn kết và bình đẳng giới.” Trên bình diện thế giới, Liên minh châu Âu cũng thúc đẩy các vấn đề về nhân quyền. Liên minh châu Âu phản đối việc kết án tử hình và đề nghị loại bỏ hình phạt này trên khắp thế giới. Ngoài ra, việc loại bỏ án tử hình cũng là một điều kiện đối với quy chế thành viên Liên minh châu Âu. Tòa Công lý châu Âu bao gồm 28 thẩm phán, đại diện cho 28 quốc gia thành viên EU, do các chính phủ thỏa thuận bổ nhiệm, nhiệm kỳ 6 năm. Chủ tịch của Tòa Công lý châu Âu được bầu bởi các thẩm phán với nhiệm kỳ 3 năm có thể tái bổ nhiệm. Chủ tịch chịu trách nhiệm điều khiển các phiên xét xử cũng như các cuộc thảo luận. Chủ tịch đương nhiệm: Koen Lenaerts (Bỉ).   6. Ngân hàng Trung ương Châu Âu (The European Central Bank) Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB) phụ trách về chính sách tiền tệ của khu vực Euro (19 nước thành viên), bao gồm: ổn định giá ấ n định lãi xuất chỉ đạo, ổn định cung tiền, giá trị của đồng Euro, cứu các ngân hàng của các thành viên khu vực sử dụng Euro có nguy cơ đổ vỡ. Điều hành ngân hàng là Ban giám đốc và các chủ tịch ngân hàng trung ương của các quốc gia thành viên. Chủ tịch Ngân hàng trung ương Âu châu đương nhiệm: Mario Draghi (Ý).   7. Tòa kiểm toán châu Âu (The European Court of Auditors) Cơ quan này không có quyền tư pháp nhưng có quyền: kiểm tra các sổ sách kế toán để bảo đảm ngân sách của Cộng đồng được chi tiêu chính xác; lập báo cáo kiểm toán cho mỗi năm tài chính đệ trình Hội đồng và Nghị viện châu Âu, và cho ý kiến về pháp luật tài chính và các hành động chống gian lận.   8. Cơ quan Đối ngoại của châu Âu (European External Action Service) Mục tiêu của Chính sách an ninh và đối ngoại chung (CFSP) là thúc đẩy lợi ích của chính Liên minh châu Âu cũng như của cộng đồng thế giới trong việc xúc tiến hợp tác quốc tế, tôn trọng nhân quyền, dân chủ và pháp trị. Cơ quan Đối ngoại châu Âu (EEAS) được thành lập sau khi Hiệp ước Lisbon có hiệu lực và bắt đầu chính thức hoạt động từ ngày 01/12/2010. Đây là Cơ quan (có nhiều chức năng và nhiệm vụ giống Bộ Ngoại giao) chuyên trách về chính sách đối ngoại và an ninh của châu Âu. Người đứng đầu EEAS là Đại diện cấp cao phụ trách về chính sách đối ngoại và an ninh kiêm Phó Chủ tịch Ủy ban châu Âu. EEAS hoạt động hoàn toàn độc lập và có ngân sách riêng, có nhiệm vụ kiến nghị các chính sách về đối ngoại và an ninh để các nước thành viên EU thông qua. Đại diện cao cấp của Liên minh châu Âu về ngoại giao và chính sách an ninh hiện nay, Bà Federica Mogherini. (Ý)   Bầu cử châu Âu 2019 Từ năm 1979, các Nghị sĩ của Nghị viện Châu Âu (EP)được bầu trực tiếp, nhiệm kỳ 5 năm, mỗi nước thành viên có ít nhất 6 ghế và nhiều nhất 96 ghế. Qua 40 năm, Liên minh châu Âu (EU) đã phát triền và mở rộng, nên thành phần của Nghị viện cũng thay đổi nhiều. Trong năm 1979, EU có 9 quốc gia thành viên với 410 Nghị sĩ đã tăng lên 28 thành viên với 751 Nghị sĩ vào năm 2014. EP là Nghị viện đa quốc gia lớn nhất ttrên thế giới. Hiện tại trong Nghị viện có 751 nghị sĩ phân chia theo 8 khối chính trị khác nhau (không phân chia theo quốc tịch). Các nhóm Đảng chính của EP: 1) Khối các đảng Nhân dân châu Âu – EPP (trung hữu): 216 ghế; 2) Khối Xã hội Dân chủ – S&D (trung tả): 185 ghế; 3) Liên minh Tự do và Dân chủ châu Âu – ALDE (tự do): 69 ghế, 4) Đảng Xanh – Green/EFA: 52 ghế; 5) Nhóm Bảo thủ và Cải cách châu Âu – ECR : 77 ghế; 6) Đảng Cánh tả thống nhất châu Âu – GUE/NGL (cực tả): 52 ghế; 7) Nhóm dân tộc và tự do – ENF (dân tuý): 36 ghế 8) Nhóm Tự do Dân chủ châu Âu – EFDD (dân chù,tự do và dân chủ trực tiếp – dân túy): 42 ghế; 9) Nhóm không thuộc khuynh hướng chính trị cụ thể: 20 ghế. Hơn 400 triệu cử tri được kêu gọi tham gia cuộc bầu Nghị viện châu Âu lần thứ 9 cho nhiệm kỳ 2019-2024 diễn ra từ ngày 23. đến 26.5. 2019 tại 28 quốc gia thành viên EU. Riêng Đức cuộc bầu được tổ chức vào ngày 26.05. Đây là cuộc bầu quan trọng nhất của EU. Ngoài vai trò của EP đã được nâng cao ngang tầm với các định chế Hội đồng và Ủy ban châu Âu từ khi thoả ước Lisbon có hiệu lực. Cuộc bầu cử sẽ còn xác định đường hướng và thành phần lãnh đaọ tương lai của các định chế EU (Ủy ban châu Âu, Hội đồng châu Âu, Nghị Viện châu Âu, Ngân hàng Trung ương châu Âu và Đại diện ngoại giao cấp cao) . Cuộc bầu cừ châu Âu 2019 diễn ra trong bối cảnh: Các lực lượng chính trị dân túy, cực hữu chống EU trổi dậy và Anh rút khỏi EU (Brexit). Dân túy trỗi dậy liên kết chống EU Mặc dù phần lớn dân chúng trong các quốc gia thành viên luôn cảm nhận là công dân EU và khu vực EU tương đối ổn định, dù còn tồn tại một số vấn đề (khủng hoảng Euro, nhập cư, ti nạn). Nhưng các chính đảng dân túy theo chủ nghĩa quốc gia cực đoan chống Liên minh EU và toàn cầu hóa đã khai thác những nỗi lo sợ cùa người dân về an ninh, thịnh vượng , phát triển thành những lực lượng đáng kể đang gây áp lực lên các chính đảng dân chủ truyền thống trong các Nghị viện của nhiều quốc gia thành viên. Các cuộc thăm dò dư luận mới nhất cho thấy các đảng dân túy, chống nhập cư ở các nước trong EU đang nhận được nhiều sự ủng hộ. Tại Hungary tỷ lệ ủng hộ đối với đảng cực hữu Fidesz của Thủ tướng Viktor Orbán cùng với đồng minh là đảng Nhân dân Dân chủ Thiên chúa giáo đã đạt trên 60%. Tại Ý, đảng cực hữu Lega của Phó Thủ tướng Matteo Salvini tăng lên mức 30% và tỷ lệ ủng hộ đối với Phong trào dân túy M5S, đối tác của Lega trong liên minh cầm quyền tại Rome, là 27% . Tại Pháp, phong trào dân túy “áo vàng” liên tiếp xuống đường chống đối chính quyền Tổng thống Emmanuel Macron cũng nhận được sự hưởng ứng từ các đảng cực hữu ở Anh, Đức, Hungary, Serbia. Qua nhiều cuộc thăm dò ý kiến, đa số công dân Pháp muốn trưng cầu dân ý tư cách thành viên EU của nước này (Frexit). Mức ủng hộ Macron hiện chỉ còn 20% – mức thấp từ trước đến nay. Tỷ lệ ủng hộ đối với phong trào Cộng hòa Tiến lên (LREM) của Macron hiện ít hơn so với đảng dân túy Tập hợp Quốc gia (RN) của Marine Le Pen. Tại Đức, tỷ lệ bầu đảng cực hữu AfD „Chọn lựa cho nước Đức“ ước chừng trên 10%. Đảng này từng kêu gọi Đức rời khỏi EU, gọi là “Dexit“ chống đồng Euro, nhưng trong thời gian gần đây đẩy mạnh các hoạt động bài ngoại, chống nhập cư, chống Hồi giáo và hiện là đảng đối lập mạnh trong Quốc hội Liên bang Đức. AfD hợp tác với các đảng quốc gia cực hữu khác như Đảng Tự do Áo hay Lega Ý. Cả hai đảng này đều nằm trong liên hiệp cầm quyền tại Vienna và Rome. Trong thời gian gần đây phe cực hữu, dân túy đã có có những nỗ lực liên minh nhằm đạt được các mục tiêu chung trong cuộc bầu cử sắp tới. Phó Thủ tướng Ý, Matteo Salvini đã gặp Thủ tướng Hungary Viktor Orbán và hai bên cam kết thành lập một mặt trận dân túy chung. Salvini và Jaroslaw Kaczynski, lãnh tụ đảng Luật pháp và công lý (PiS)cầm quyền tại Ba Lan đã thỏa thuận thành lập trục Ý – Ba Lan trong Nghị viện mới. Salvini cũng có cuộc gặp với lãnh đạo cực hữu Pháp Marine Le Pen (Tập hợp quốc gia) và Phó thủ tướng dân túy Áo Heinz Christian Strache (Đảng Tự do) bàn về liên minh chống nhập cư. Tác động của Brexit đối với EU Sau kết quả cuộc trưng cầu dân ý ngày 23.06.2016, Nước Anh quyết định sẽ rút khỏi EU . Brexit đang gây ra những tác động to lớn về kinh tế và tài chính cho EU. Nhưng hơn hết nó tạo thay đổi cục diện địa chính trị, lung lay nền tảng quyền lực của châu Âu . Vào năm 1973 Vương quốc Anh gia nhập Liên minh EU.Từ thời điểm đó Anh cùng Pháp và Đức đã tích cực xây dựng và phát triển EU. Anh rời EU sẽ khiến những chương trình mở rộng và hội nhập các quốc gia thành viên trong EU trì trệ và đặc biệt làm vị thế của EU trên thế giới bị suy giảm. Vì thiếu đi một thành viên có chân trong Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc và một cường quốc về quân sự, EU trong tương lai khó có thể đối phó trước những thách thức quốc tế, như cuộc khủng hoảng di cư, chủ nghĩa khủng bố hay cuộc xung đột với Nga.. Brexit là một hình mẫu đi trước thúc đẩy chủ nghĩa hoài nghi châu Âu (Euroskeptics) ở các nước khác trong khu vực và sẽ kéo theo nhiều hệ lụy cho châu Âu. Hai đảng cực hữu Tập hợp Quốc gia (RN) của Marine Le Pen và đảng Tự do của Geert Wilders đang gây ồn ào xáo trộn ở hai nước Pháp và Hoà Lan. Cả hai chính trị gia „ái quốc“ này nhiều lần lên tiếng đòi tiến hành trưng cầu dân ý trong các quốc gia thành viên EU và cảnh báo hội chứng Brexit sẽ tạo ra “một mùa xuân ái quốc” mở đầu cho tiến trình giải thể EU. Thay lời kết Chính sự thắng thế của phong trào dân túy đã dẫn tới việc nước Anh rời khỏi EU. Brexit đã đẩy Anh lâm vào cuộc khủng hoảng nghiêm trọng cũng như làm vị thế toàn cầu của EU bị suy giảm. Và cũng chính làn sóng dân túy và quốc gia cực đoan đã đưa một doanh nhân lên làm nguyên thủ quốc gia tại Mỹ vào cuối năm 2016 đang khởi động cuộc chiến tranh thương mại với nhiều nước trong đó có Âu châu, khiến tăng trưởng kinh tế thế giới bị kìm hãm. Trước cuộc bầu cử Nghị viện châu Âu sắp diễn ra, giới lãnh đạo chính trị và người dân trong EU rất lo ngại về sự trỗi dậy và liên kết của các đảng dân túy, quốc gia cực hữu. Hệ thống chính đảng ở các quốc gia thành viên EU trong những năm qua đã bị thay đổi sâu rộng. Các đảng dân chủ truyền thống không còn có nhiều hậu thuẫn của quần chúng như trước nên có lẽ không đảng nào đạt được đa số tuyệt đối trong cuộc bầu cử Nghị viện mới để chiếm ưu thế trong các cuộc bầu lãnh đạo EU. Trong Nghị viện mới, các đảng dân túy sẽ tranh cãi, đòi xét laị mọi chính sách liên hệ các vấn đề giới hạn tị nạn, di dân, an sinh xã hội, kiểm soát biên giới, kinh tế, thương mãi, đối ngoại, viện trợ, biến đổi khí hậu. Cuộc bầu cử Âu châu 2019 là cuộc bầu quan trọng nhất của EU và cuộc bầu cử lần này sẽ có nhiều thay đổi ảnh hưởng đến sự đoàn kết châu Âu và có nguy cơ đe doạ cuộc sống của mọi người dân trong liên minh EU. Vũ Ngọc Yên Email: Ngoc Yen Vu <ngocyenvu@gmx.de>
......

Danke Deutschland für 40 Jahre Aufnahme Vietnamesischer Boat – People !

Grußworte der Bundesregierung, des Landes Hessen und der Stadt Frankfurt am Main zur Dankfeier in der Christuskirche in Frankfurt am Main. ------------------------------------------------------------------------------- Lời chào mừng của Giáo Sư Tiến Sĩ Günter Krings, Nghị Viên QH Đức Quốc và là Thứ Trưởng Bộ Nội Vụ Liên Bang, nhân ngày Kỷ Niệm 40 năm Thuyền Nhân Việt đến nước Đức do Liên Hội NVTN tại CHLB Đức tổ chức ngày 27.04.2019.   Kính thưa quý vị,   Trốn chạy và bị trục xuất ra khỏi quê hương  là một thực trạng trên thế giới. Trên toàn cầu hiện tại, theo báo cáo của Cơ Quan trợ giúp người Tỵ Nạn thuộc Liên Hiệp Quốc, có đến 69 triệu người đang trên đường lánh nạn. Năm ngoái, làn sóng tỵ nạn từ các quốc gia bị chiến tranh tàn phá như Syrien khiến việc thâu nhận những người tìm kiếm sự bảo vệ đã trở thành một tâm điểm trong các cuộc thảo luận chính trị. Nước Đức đã đứng ra nhận trách nhiệm nhân đạo và đã thâu nhận những con người cần được bảo vệ. Vào cuối thập niên 1970 Cộng Hòa Liên Bang Đức cũng đã không làm ngơ trước trước những thống khổ và đau thương của 38 ngàn thuyền nhân Việt, họ đã được nước Đức che chở. Thảm họa tỵ nạn ngày đó, cũng giống như  thảm họa năm 2015 mà chúng ta đã trải qua, đã đưa đến một làn sóng tương trợ trong xã hội  tại Cộng Hòa Liên Bang Đức.   Trước đây 40 năm, vào tháng 12 năm 1978 đã có 163 thuyền nhân Việt được đưa bằng đường hàng không đến Đức, các bạn là những người tỵ nạn đầu tiên đến từ quốc gia nằm ngoài Âu Châu. Những người tỵ nạn, bị chấn thương tinh thần và thể xác qua chiến tranh và khủng bố, các bạn đã  không nói được tiếng Đức và xuất thân từ một nền văn hóa khác. Nhưng nếu bây giờ có ai bảo rằng những yếu tố này làm  cản trở sự hội nhập thì chính các bạn  và con cháu đã chứng minh điều ngược lai. Các bạn đã trở thành  những nhân tố tích cực trong xã hội chúng ta, các bạn  siêng năng làm việc và tự tạo nên thành công tại nước Đức.   Theo dữ liệu của Phòng Thống Kê Liên Bang  năm 2017 có cả thảy 168 ngàn người  Việt và người Đức có nguồn gốc di dân từ Việt Nam sống tại Đức Quốc. Cộng đồng người Việt hải ngoại được hình thành từ nhiều lý do và nhiều con đường di dân. Có một điều chung ở họ là sự thành công đặc biệt về hội nhập trong trường học và trong nghề nghiệp. Những con số chứng minh cho điều này là: 48% người có nguồn gốc di cư từ Việt Nam lấy được bằng Tú Tài tại Đức hay tại Việt Nam và 34% những người  có bằng tốt nghiệp là những người có trình độ Đại Học. Trong số đó giới trẻ - 37% người Việt hải ngoại được sanh ra tại nước Đức thành công vượt bực. 60% con cái của người có nguồn gốc di cư từ Việt Nam học tại trường Trung Học chính thống (2008): nhiều hơn con cái của các nhóm người di dân khác và cũng nhiều hơn con cái cùa người Đức. Quỹ Học Bổng START, quỹ khuyến học đặc biệt cho học sinh giỏi có nguồn gốc di dân, cho biết có một số lượng lớn học sinh nhận học bổng  có nguồn gốc Việt Nam. Người Việt nhập cư mới cũng có nguyện vọng học hỏi cao. Ngày nay Việt Nam thuộc về 20 nước quan trọng nhất có Sinh Viên theo học tại nước Đức; con số người Việt trình luận án Tiến Sĩ ngày càng nhiều.   Đó là những thành công lớn và các bạn có thể làm gương cho các nhóm người nhập cư khác. Hội nhập thành công là kết quả của nhiều yếu tố, nhưng trước nhất vẫn là sự tự thân cố gắng. Chính sách hội nhập tại Đức Quốc làm theo nguyên tắc „ Nhu cầu và khuyến khích „. Chúng tôi mở khóa học ngôn ngữ, thực hiện chương trình hội nhập thị trường việc làm  và hội nhập xã hội là những phương tiện giúp đỡ của chính phủ cho người nhập cư. Vào những thập niên1970 và 1980 cũng đã có những chương trình thành công về khuyến học ngôn ngữ, về học nghề và tu nghiệp, về chăm sóc và tư vấn xã hội cho các thuyền nhân. Các bạn đã trải qua các khóa học này và đạt thành công trong xã hội nước Đức.   Ngày nay các bạn cám ơn nước Đức về sự tiếp nhận, về quê hương yên bình  và về cơ hội để tham gia góp phần. Sự việc đó là trách nhiệm nhân đạo của chúng tôi và nhìn theo chiều hướng hội nhập thành công thì đó cũng là một quyết định làm xã hội nước Đức thêm mạnh mẽ. Chúng tôi cũng xin cám ơn các bạn.   Nhưng vào một ngày như ngày hôm nay không chỉ để đo lường sự thành công và nói lên lời cám ơn. Hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tưởng niệm những người bỏ mình trên con đường trốn chạy ra khỏi Việt Nam. Chúng ta không biết vào thời điểm đó có bao nhiêu người thiệt mạng vì tàu thuyền hư hỏng, vì thiếu lương thực và vì cướp biển. Cùng với thân nhân của họ đang sống tại nước Đức tôi xin được chia buồn với họ. Sự ghi nhớ về thảm họa chiến tranh và hành trình lưu vong, như các bạn đã từng trải nghiệm, là những  chứng minh về ý nghĩa và sự may mắn của hòa bình trên toàn cõi Âu Châu.   Giáo Sư Tiến Sĩ Günter Krings -------------------------------------- Lời chúc mừng nhân dịp Lễ tạ ơn 40 năm của thuyền nhân người Việt Kính thưa Quý quan khách, Thân gửi ông Trịnh-Đỗ Tôn-Vinh, xin chân thành cảm ơn lời mời tham dự sự kiện đặc biệt này. Tôi sẽ rất hạnh phúc nếu như hôm nay có thể tham gia Lễ tạ ơn 40 năm của thuyền nhân người Việt tại tiểu bang Hessen. Thật đáng tiếc là tôi không thể đến được vì một cuộc hẹn khác. Tuy vậy nhưng tôi vẫn được phép gửi đến cho Qúy vị một lời chúc mừng, tôi rất hạnh phúc vì chuyện này. Với phi trường Frankfurt chúng ta có một cánh cửa bước ra thế giới. Mỗi ngày có hàng ngàn du khách từ Đức và thế giới sử dụng sân bay này để đến hay đi. Bốn mươi năm trước, cho Qúy vị phi trường này cũng là một cánh cửa để đi vào một thế giới mới lạ. Từ Đông Nam Á đi vào một Châu Âu xa xôi. Việt Nam vào thời điểm đó đã trải qua vài thập kỷ chiến tranh. Thoạt nhìn thì có thể suy ra là lịch sử của hai nước chúng ta không giống khác nhau mấy. Mặc dù hai nước Đức và Việt Nam có khoảng cách nhiều ngàn cây số, nhưng xuyên qua lịch sử, chúng ta lại có rất nhiều điểm tương đồng. Những tương đồng này không phải lúc nào cũng tích cực, không ít giai đoạn cũng hiện hữu đau thương. Nhưng chính nó đã kết nối chúng ta. Giống như Đức, Việt Nam bị tách ra sau Đệ Nhị Thế Chiến. Sự chia rẽ đất nước thành một miền Bắc Việt Nam có định hướng Chủ Nghĩa Cộng sản và một miền Nam Việt Nam với ý tưởng tự do Tây phương. Và tại Đức, chuyện đó cũng diễn ra với Cộng hòa Liên bang Đức (BRD) và Cộng hòa Dân chủ Đức (DDR). Việt Nam trở thành một đấu trường cho chiến tranh lạnh. Khi nghĩ về chiến tranh Việt Nam, trước mắt tôi hiện ra  hình ảnh của bé gái Kim Phúc đang khóc, em thoát khỏi lần dội bom với những vết phỏng nặng. Hình ảnh này, do nhiếp ảnh gia Nick Uts tình cờ chụp được, đã lan đi khắp thế giới và cho đến ngày hôm nay nó không những tác động nên những cảm xúc mạnh mẽ, mà còn nhắc nhở chúng ta rằng chuyện giống như vậy không bao giờ được phép  xảy ra nữa. Hôm nay Quý vị ở đây tại Frankfurt và cùng nhau tham dự Lễ kỷ niệm 40 năm Thuyền nhân ở tại tiều bang Hessen. Đây là một thời gian dài. Trong bốn mươi năm qua Quý vị đã tìm được công việc, đã mang theo hay tự thành lập gia đình. Tôi thực sự rất vui mừng là nhiều người nhập cư gốc Việt đã bén rễ ở Frankfurt và Quý vị đã xác định Tiểu bang Hessen là quê hương thứ hai của Quý vị. Ngày nay chúng ta lại có những người lên thuyền, họ cố gắng trốn chạy những hoàn cảnh thảm khốc ở đất nước của họ. Các nỗ lực cứu hộ và cứu trợ chưa từng có đối với chúng ta ngày hôm nay cũng vẫn nên xem là mẫu mực. Việc  mà nhiều thành phần của xã hội ngày nay  bắt đầu tranh luận về tính hợp pháp của giải cứu hàng hải một lần nữa cho chúng ta thấy rằng chúng ta phải luôn nhắc nhở bản thân mình là tất cả chúng ta có thể sống cùng nhau trong một thế giới cởi mở và khoan dung. Lịch sử của  Quý vị là ví dụ tốt nhất. Chuyện mà những thuyền nhân của bốn mươi năm trước hôm nay cùng chung tổ chức  Lễ kỷ niệm ở Frankfurt cho thấy trong nhiều thập kỷ qua chúng ta đã cùng nhau phát triển thành một cộng đồng. Tại đây tôi đặc biệt chân thành cảm ơn Quý vị trong những năm qua đã vì hiệp hội mà cũng là vì công đồng của chúng ta, đã đầu tư  tất cả bao nhiêu công sức. Tôi chúc Quý vị tối nay có một buổi Lễ tạ ơn với diễn tiến thành công và chúc cho bản thân cũng như những công việc trong tương lai của Quý vị mọi điều tốt đẹp! ---------------------------------- Lời chào mừng của thủ hiến tiểu bang Hessen Volker Bouffier Buổi lễ Tri Ân của Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn tại Cộng Hòa Liên Bang Đức Quốc „ 40 năm Cứu Giúp, Che Chở và cho Quê Hương“ Kính thưa quý vị, nhiều người ở tiểu bang Hessen biết rằng, thế nào là phải rời bỏ quê quán, phải trốn chạy và bị xua đuổi ra khỏi quê hương. Đó là những trải nghiệm mà họ cùng chia xẻ với vô số sinh linh trên thế giới. Khi hội nhập vào một môi trường mới mọi người đều phải có những nỗ lực lớn lao, người dân mới cũng như những người đã sống ở đây. Trong quá trình này những hội đoàn như Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn tại Cộng Hòa Liên Bang Đức Quốc đóng một vai trò quan trọng nâng đỡ những đồng hương, mà hôm nay chúng ta nhìn lại lịch sử 40 năm Đức Quốc cưu mang người Việt tỵ nạn. Kính chào thân ái Volker Bouffier Thủ hiến tiểu bang Hessen --------------------------------------- Kính thưa quý vị,   Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại Cộng Hòa Liên Bang Đức ngõ lời mời đến tham dự buổi cầu nguyện liên tôn và  tri ân vì nhiều ngườ i Việt tỵ  nạ n (Boat-People) đã được tiểu bang Hessen cũng như thành phố Frankfurt am Main tiếp nhận cách đây 40 năm.   Vì lý do chính trị ng ười việt nam đã trốn bằng đường biển, vượt đại dương bằng những chiếc ghe đánh cá hầu đến được bờ của của xứ ngoài. Những người sống sót của những cuộc  vượt biển này đã được đưa vào các trại tỵ nạn tại các nước châu Á l ân cận. Tại đó, họ đã chờ để được đưa đến các nước định cư thứ ba qua chương trình cứu giúp của Cao Ủy Tỵ Nạn (UNHCR). Dựa trên điều luật đã được ban hành cho các hoạt động về mặt nhân đạo vào năm 1980, theo tỷ lệ phân phối, một số người trong những trại tỵ nạn đã được nhận vào Cộng Hòa Liên Bang Đức. Những người vượt biển (Boat-People) khác đã được các thuyền chuyên biệt cứu vớt trên biển và đưa thẳng về Đức. Cap Anamur là một trong những chiếc thuyền đi cứu quan trọng nhất vào thời đó.   Tính cho đến năm 1990, Cộng Hòa Liên Bang Đức đã đón nhận 45.779 người việt tỵ nạn và thân nhân trong khuôn khổ  Đoàn Tụ Gia Đình. Nhiều người trong con số đó đã đến Frankfurt và đã ở lại thành phố này cho đến ngày hôm nay.   Hôm nay, quý vị đã tề tựu về nhà thờ “Christuskirche” tại Frankfurt để cầu nguyện liên tôn. Riêng sự việc này đã biểu hiện rất rõ sự hội nhập thành công của quý vị trong những năm qua. Trong cương vị Thị Trưởng của thành phố Frankfurt, tôi rất hãnh diện, khi quý vị cảm thấy thoải mái khi sống ở đây.   Hôm nay, quý vị muốn tri ân những người làm việc vô vị lợi đã giúp đỡ và sát cánh với quý vị. Cho đến hôm nay, quý vị vẫn còn giữ được liên lạc với rất nhiều người đó.   Nhân dịp này, tôi muốn cảm ơn quý vị đã cho thành phố Frankfurt am Main, tiểu bang Hessen và nước Đức cơ hội để trở thành quê hương của quý vị. Đất nước này ngày xưa rất xa lạ đối với quý vị, và đại đa số trong quý vị muốn đến một nước tiếp nhận khác. Mặc dù vậy, một khi đã đến tiểu bang Hessen, quý vị đã hội nhập một cách tuyệt hảo. Quý vị là một tấm gương lý tưởng cho sự hội nhập tốt.   Peter Feldmann Thị Trưởng Thành Phố Frankfurt am Main
......

Mạng di động 5G: Đức độc lập với Mỹ và sáng suốt với Trung Quốc

Hôm nay, 19/03/2019, Đức khởi động gọi thầu xây dựng mạng viễn thông, di động siêu tốc thế hệ 5 (5G). Điểm đặc biệt là Berlin không loại trừ trang thiết bị của tập đoàn Trung Quốc Hoa Vi bất chấp những khuyến cáo và đe dọa của Washington xét lại quan hệ an ninh xuyên Đại Tây Dương. Chiến thuật trung dung của Đức thể hiện tinh thần độc lập, không khoan nhượng với cả Mỹ và Trung Quốc. Gọi thầu quốc tế bắt đầu vào lúc 10 giờ sáng nay, giờ địa phương, dưới sự giám sát của Cơ quan liên bang Đức về internet. Jochen Homann, chủ tịch cơ quan này tuyên bố như sau : Đến từ Trung Quốc hay Thụy Điển, điều đó không quan trọng, miễn là các công ty cung cấp trang thiết bị đáp ứng những chuẩn mực và kiểm soát an ninh của nước Đức . Tổng cộng có 41 « khối chu kỳ » sẽ được phân chia cho bốn công ty dịch vụ viễn thông của ba nước Đức, Anh, Tây Ban Nha trong danh sách đấu thầu gồm Deutsche Telekom, 1&1/Drillisch, Vodafone và Telefónica/O2 . Tập đoàn Trung Quốc Hoa Vi không tranh thầu nhưng với tư cách là doanh nghiệp chế tạo trang thiết bị, Hoa Vi cũng như ZTE, đã bán cho bốn công ty dịch vụ kể trên các loại linh kiện, an-ten thu phát sóng, đương nhiên có tham vọng tiếp tục tham gia vào thời đại 5G tại Đức nói riêng và tại châu Âu nói chung. Đi trước trong tiến bộ công nghệ học, tập đoàn Hoa Vi trở thành « thủ lĩnh » không thể tranh cãi được trong lãnh vực mạng di động siêu tốc thế hệ 5. Nếu Đức, hay châu Âu, không sử dụng công nghệ của Hoa Vi thì khó tránh được tình trạng chậm trễ. Nhưng đối với Washington, các an-ten của Hoa Vi là « con ngựa thành Troie » của thế kỷ 21, làm nội gián, đánh cắp dữ liệu cho chính quyền Hoa lục. Tập đoàn Hoa Vi bị trói buộc với an ninh Trung Quốc theo một đạo luật ban hành vào năm 2017, theo đó mọi công dân và doanh nghiệp Trung Quốc có bổn phận hợp tác với cơ quan an ninh tình báo. Đức đặc biệt bị Mỹ chiếu cố Ba nước Úc, New Zealand và Nhật Bản đã loại trang thiết bị của Hoa Vi trong khi các chính phủ châu Âu nhận được khuyến cáo, cảnh giác của các cơ quan tình báo liên hệ về nguy cơ « con ngựa thành Troie » của Trung Quốc. Nước Đức của Angela Merkel đặc biệt bị áp lực rất mạnh của Washington. Gần đây trong một bức thư gửi bộ trưởng kinh tế Đức Peter Altmaier, một người thân cận với thủ tướng Angela Merkel, đại sứ Mỹ tại Berlin cảnh báo rằng nếu chính phủ Đức không cấm cửa Hoa Vi thì Mỹ sẽ xét lại mối hợp tác về tình báo và an ninh mạng. Tiếp theo đó, tư lệnh lực lượng đồng minh tại châu Âu, tướng Mỹ Curis Scaparrotti khẳng định « để bảo mật, NATO sẽ ngưng liên lạc với các sĩ quan Đức nếu Berlin cộng tác với Hoa Vi ». Theo tuần báo Der Spiegel, giới tình báo Đức cũng có cùng lo ngại. Thế nhưng, chính phủ Đức dường như gạt bỏ ngoài tai những đe dọa hay khuyến cáo này. Hư thực ra sao ? Con đường trung dung nhưng nghiêm ngặt Theo AFP, lý do đầu tiên, theo lý giải cúa bộ trưởng Nội Vụ Horst Seehofer hồi tuần trước, Berlin không muốn mở một mặt trận thứ hai với Bắc Kinh sau khi đã ra luật chống các nhà đầu tư Trung Quốc, tuy không nói ra, mua các công ty có giá trị chiến lược của Đức. Nhưng không phải vì thế mà chính phủ Đức xem nhẹ an ninh quốc gia và đồng minh Hoa Kỳ. Thủ tướng Angela Merkel cho biết sẽ « thảo luận » chiến lược bảo mật với Washington. Còn đối với Trung Quốc, thay vì cấm hay không cấm, Berlin chọn thái độ trung dung và sáng suốt. Theo báo chí, chính phủ Đức đánh ván bài lật ngửa, với chuẩn mực có giá trị như nhau đối với mỗi đối tác từ quản lý dịch vụ, trang thiết bị và nhà cung cấp trang thiết bị với các điều kiện nghiêm ngặt có mã số gốc, kiểm chứng trong phòng thí nghiệm và bảo đảm không cài linh kiện đánh cắp thông tin. Cũng trong chiều hướng này, chính phủ Đức có thể yêu cầu thay thế một trang thiết bị đã được lắp ráp. Nói cách khác, Hoa Vi có thể bị loại trừ mà chính phủ Đức không cần tuyên bố chọc giận Bắc Kinh, theo phân tích của nhật báo Handelsblatt.
......

Entschließung des Europäischen Parlaments vom 15. November 2018 zu Vietnam, insbesondere zur Lage der politischen Gefangenen (2018/2925(RSP))

Das Europäische Parlament,   –  unter Hinweis auf seine früheren Entschließungen, insbesondere die Entschließung vom 14. Dezember 2017 zu dem Recht auf freie Meinungsäußerung in Vietnam und insbesondere dem Fall Nguyen Van Hoa(1) , und die Entschließung vom 9. Juni 2016 zu Vietnam und insbesondere zur Meinungsfreiheit(2) ,   –  unter Hinweis auf das Partnerschafts- und Kooperationsabkommen zwischen der EU und Vietnam, das am 27. Juni 2012 unterzeichnet wurde,   –  unter Hinweis auf den 7. Menschenrechtsdialog zwischen der EU und Vietnam vom 1. Dezember 2017,   –  unter Hinweis auf die Erklärungen des Sprechers des Europäischen Auswärtigen Diensts (EAD) vom 9. Februar 2018 und vom 5. April 2018 zur Verurteilung von Menschenrechtsverteidigern in Vietnam,   –  unter Hinweis auf die am 20. August 2018 vor Ort abgegebenen Erklärungen der EU zur jüngsten Verurteilung von Le Dinh Luong,   –  unter Hinweis auf die EU-Leitlinien zum Schutz von Menschenrechtsverteidigern,   –  unter Hinweis auf die Erklärungen von Sachverständigen der Vereinten Nationen vom 23. Februar 2018, in der sie die Freilassung von Aktivisten fordern, die wegen Protests gegen das Einleiten giftiger Stoffe in die Umwelt inhaftiert wurden, und vom 12. April 2018, in der sie nach der Inhaftierung von Menschenrechtsverteidigern einen Wandel fordern,   –  unter Hinweis auf die Allgemeine Erklärung der Menschenrechte von 1948,   –  unter Hinweis auf den Internationalen Pakt über bürgerliche und politische Rechte (IPBPR), dem Vietnam 1982 beigetreten ist,   –  unter Hinweis auf die Entscheidung der Europäischen Bürgerbeauftragten vom 26. Februar 2016 im Fall 1409/2014/MHZ zum Versäumnis der Europäischen Kommission, eine vorausgehende Folgenabschätzung in Bezug auf die Menschenrechte beim Freihandelsabkommen zwischen der EU und Vietnam (FHA) durchzuführen,   –  gestützt auf Artikel 135 Absatz 5 und Artikel 123 Absatz 4 seiner Geschäftsordnung,   A.  in der Erwägung, dass laut der von der gemeinnützigen Organisation „The 88 Project“ erstellten Datenbank über vietnamesische politische Gefangene, schätzungsweise 160 Aktivisten Haftstrafen in Vietnam verbüßen und sich etwa 16 Aktivisten in Untersuchungshaft befinden;   B.  in der Erwägung, dass die vietnamesischen Behörden weiterhin Menschenrechtsverteidiger, Journalisten, Blogger, Menschenrechtsanwälte und Aktivisten der Zivilgesellschaft in dem Land festnehmen, inhaftieren, schikanieren und einschüchtern; in der Erwägung, dass Menschenrechtsverteidiger, die im Bereich der Menschenrechte aktiv sind und ihr Grundrecht auf freie Meinungsäußerung online oder offline wahrnehmen, lange Haftstrafen verbüßen müssen, was einen Verstoß gegen die völkerrechtlichen Verpflichtungen des Landes darstellt;   C.  in der Erwägung, dass politische Aktivisten und Menschenrechtsaktivisten mit strengen Haftbedingungen konfrontiert sind, wozu auch die Verweigerung des Zugangs zu medizinischer Versorgung, eines Rechtsbeistands und des Kontakts zu Familienangehörigen gehört;   D.  in der Erwägung, dass die Religions- und Glaubensfreiheit in Vietnam unterdrückt wird und dass die katholische Kirche sowie nicht anerkannte Glaubensgemeinschaften, etwa die Vereinigte Buddhistische Kirche von Vietnam, mehrere protestantische Kirchen und andere Gruppen wie die ethnische Minderheit der Montagnards weiterhin schwerwiegender religiöser Verfolgung ausgesetzt sind;   E.  in der Erwägung, dass Hoang Duc Binh zu einer Haftstrafe von 14 Jahren verurteilt wurde, weil er in seinem Blog über die Proteste berichtet hatte, zu denen es im Zuge der mit dem Formosa-Konzern zusammenhängenden Naturkatastrophe gekommen war; in der Erwägung, dass Nguyen Nam Phong zu zwei Jahren Haft verurteilt wurde, weil er sich angeblich geweigert hatte, Anordnungen von Amtsträgern zu befolgen, als er zu einer Demonstration fuhr; in der Erwägung, dass ihre Anstrengungen für die Sensibilisierung und die Sicherstellung der Rechenschaftspflicht im Zusammenhang mit der Einleitung von Abwässern durch das Formosa-Stahlwerk von entscheidender Bedeutung gewesen sind;   F.  in der Erwägung, dass die Mitglieder der Bruderschaft für Demokratie im April 2018 im Rahmen umfassender Maßnahmen zur Durchsetzung der Bestimmungen des vietnamesischen Strafgesetzbuchs in Bezug auf die nationale Sicherheit zu Haftstrafen zwischen sieben und 15 Jahren verurteilt wurden; in der Erwägung, dass Nguyen Trung Truc, ein weiteres Mitglied dieser Gruppe, im September 2018 zu einer Haftstrafe von 12 Jahren verurteilt wurde, weil er des versuchten Sturzes der Regierung für schuldig befunden worden war;   G.  in der Erwägung, dass Le Dinh Luong, ein Menschenrechtsverteidiger, der sich auf friedliche Weise für die Förderung und den Schutz der Menschenrechte ausgesprochen hat, am 16. August 2018 gemäß den Bestimmungen des vietnamesischen Strafgesetzbuchs in Bezug auf die nationale Sicherheit zu 20 Jahren Haft und fünf Jahren Hausarrest verurteilt wurde; in der Erwägung, dass es Vertretern der Delegation der EU und der Botschaften der EU-Mitgliedstaaten nicht gestattet war, der Gerichtsverhandlung beizuwohnen; in der Erwägung, dass es viele weitere Fälle von Menschenrechtsverteidigern und anderen Gefangenen aus Gewissensgründen gibt, die ein ähnliches Schicksal erleiden;   Le Dinh Luong, Nguyen Trung Truc, Nguyen Nam Phong, Hoang Duc Binh H.  in der Erwägung, dass am 12. April 2018 eine Gruppe von UN-Sachverständigen – dies sind im Einzelnen der Sonderberichterstatter über die Lage von Menschenrechtsverteidigern, der Vorsitzende und Berichterstatter der Arbeitsgruppe für willkürliche Inhaftierungen und der Sonderberichterstatter über die Förderung und den Schutz der Meinungsfreiheit und des Rechts der freien Meinungsäußerung – Vietnam nachdrücklich aufgefordert hat, nicht gegen die Zivilgesellschaft vorzugehen oder abweichende Meinungen zu unterdrücken;   I.  in der Erwägung, dass das vietnamesische Strafgesetzbuch repressive Bestimmungen enthält, die missbräuchlich dazu verwendet werden, Menschenrechtsaktivisten, Dissidenten, Anwälte, Arbeitnehmerverbände, religiöse Vereinigungen und nichtstaatliche Organisationen, insbesondere solche, die Kritik an der vietnamesischen Regierung üben, zum Schweigen zu bringen, festzunehmen, zu inhaftieren, zu verurteilen oder ihre Tätigkeit einzuschränken;   J.  in der Erwägung, dass die vietnamesische Regierung den Betrieb unabhängiger oder privater Medienunternehmen weiterhin untersagt und Radio- und Fernsehsender und gedruckte Veröffentlichungen streng kontrolliert; in der Erwägung, dass die Nationalversammlung im April 2016 ein Mediengesetz verabschiedet hat, das die Pressefreiheit in Vietnam stark einschränkt;   K.  in der Erwägung, dass die Nationalversammlung Vietnams am 12. Juni 2018 ein Gesetz zur Cybersicherheit verabschiedet hat, mit dem Internet-Kontrollen verschärft werden sollen und das die Anbieter dazu verpflichtet, Einträge zu löschen, die als „bedrohlich“ für die nationale Sicherheit eingestuft werden; in der Erwägung, dass dieses Gesetz die Freiheit der Meinungsäußerung im Internet stark einschränkt und darauf abzielt, das Recht auf Privatsphäre erheblich zu beschneiden;   L.  in der Erwägung, dass das erste vietnamesische Glaubens- und Religionsgesetz am 1. Januar 2018 in Kraft getreten ist, und dass dieses Gesetz allen religiösen Gruppen in dem Land vorschreibt, sich bei den Behörden zu registrieren und sie über ihre Tätigkeiten zu informieren; in der Erwägung, dass die Behörden diese Anträge auf Registrierung ablehnen oder behindern und religiöse Aktivitäten verbieten können, die von ihnen willkürlich als nicht mit dem „nationalen Interesse“, der „öffentlichen Ordnung“ oder der „nationalen Einheit“ vereinbar eingestuft werden; in der Erwägung, dass die Regierung mit diesem Gesetz ihre Einmischung in religiöse Angelegenheiten und die staatliche Kontrolle über religiöse Gruppen institutionalisiert hat;   M.  in der Erwägung, dass Vietnam auf der Rangliste der Pressefreiheit 2018 von „Reporter ohne Grenzen“ auf Platz 175 von 180 liegt;   N.  in der Erwägung, dass in Vietnam nach wie vor die Todesstrafe vollstreckt wird, die Zahl der Hinrichtungen jedoch unbekannt ist, da die vietnamesischen Behörden die Statistiken über die Todesstrafe als Staatsgeheimnis einstufen; in der Erwägung, dass Vietnam die Zahl der Straftaten, auf die die Todesstrafe steht, im Januar 2018 von 22 auf 18 verringert hat;   O.  in der Erwägung, dass Vietnam grundlegende Übereinkommen der Internationalen Arbeitsorganisation (IAO) noch nicht ratifiziert hat, nämlich das Übereinkommen Nr. 98 über die Anwendung der Grundsätze des Vereinigungsrechtes und des Rechtes zu Kollektivverhandlungen, das Übereinkommen Nr. 105 über die Abschaffung der Zwangsarbeit und das Übereinkommen Nr. 87 über die Vereinigungsfreiheit und den Schutz des Vereinigungsrechtes;   P.  in der Erwägung, dass der Menschenrechtsdialog zwischen der EU und Vietnam ein wichtiges Instrument mit Blick auf die laufende umfassende Diskussion von Themen ist, die der EU Sorge bereiten, darunter die uneingeschränkte Wahrung der Grundrechte betreffend das Recht auf freie Meinungsäußerung, die Vereinigungsfreiheit und das Recht, sich friedlich zu versammeln; in der Erwägung, dass eine grundlegende Voraussetzung für die Beziehungen zwischen der Europäischen Union und Vietnam darin liegen muss, dass die Menschenrechte gewahrt werden, Demokratie und Rechtstaatlichkeit sichergestellt sind und einschlägige internationale Normen eingehalten werden;   Q.  in der Erwägung, dass ein klarer Zusammenhang zwischen dem Partnerschafts- und Kooperationsabkommen (PKA) und dem FHA besteht, in deren Rahmen beide Seiten zugesagt haben, ihre Verpflichtungen im Bereich der Menschenrechte einzuhalten;   1.  verurteilt die anhaltenden Menschenrechtsverletzungen in Vietnam, darunter politische Einschüchterung, Überwachung, Drangsalierung von politischen Aktivisten, Journalisten, Bloggern, Dissidenten und Menschenrechtsverteidigern, die ihr Recht auf freie Meinungsäußerung online oder offline wahrnehmen, unfaire Gerichtsverfahren gegen sie, über sie verhängte Gerichtsurteile und Übergriffe auf sie;   2.  fordert die vietnamesischen Behörden auf, sämtliche Menschenrechtsverteidiger und Gefangenen aus Gewissensgründen, die nur festgenommen und verurteilt wurden, weil sie ihr Recht auf freie Meinungsäußerung wahrgenommen haben, etwa Hoang Duc Binh, Nguyen Nam Phong, Nguyen Trung Truc und Le Dinh Luong, unverzüglich und bedingungslos freizulassen und alle Vorwürfe gegen sie fallenzulassen;   3.  bekräftigt seine Forderung an die vietnamesischen Behörden, alle Restriktionen und die Drangsalierung von Menschenrechtsverteidigern einzustellen und in jedem Fall zu garantieren, dass sie ihrer legitimen Tätigkeit im Bereich Menschenrechte nachgehen können, ohne Repressalien fürchten zu müssen und ohne Restriktionen, etwa Schikanen seitens der Justiz ausgesetzt zu sein; fordert die vietnamesische Regierung auf, alle Einschränkungen der Religionsfreiheit aufzuheben und den Schikanen gegen Religionsgemeinschaften ein Ende zu setzen;   4.  fordert die vietnamesische Regierung nachdrücklich auf, sicherzustellen, dass alle Häftlinge im Einklang mit den internationalen Normen behandelt werden; hebt hervor, dass das Recht auf Kontakt mit Rechtsanwälten, medizinischen Fachkräften und Familienangehörigen eine wichtige Maßnahme zum Schutz vor Folter und Misshandlung, und im Hinblick auf das Recht auf ein faires Verfahren von wesentlicher Bedeutung ist;   5.  verurteilt den missbräuchlichen Einsatz repressiver Rechtsvorschriften zur Einschränkung der Grundrechte und Grundfreiheiten; fordert die vietnamesischen Behörden auf, sämtliche repressiven Gesetze – etwa das Strafgesetzbuch, das Gesetz über Cybersicherheit und das Weltanschauungs- und Religionsgesetz – aufzuheben, zu überprüfen oder zu ändern, und dafür zu sorgen, dass alle Rechtsvorschriften mit internationalen Menschenrechtsnormen und den damit verbundenen Verpflichtungen, etwa dem IPBPR, dem Vietnam beigetreten ist, eingehalten werden; fordert die Regierung auf, die Rechtsvorschriften, mit denen öffentliche Versammlungen und Demonstrationen geregelt werden, mit dem Recht auf Versammlungsfreiheit und Vereinigungsfreiheit in Einklang zu bringen;   6.  fordert die vietnamesischen Behörden auf, alle einschlägigen Menschenrechtsverträge der Vereinten Nationen und das Römische Statut des Internationalen Strafgerichtshofs sowie die Übereinkommen Nr. 87, Nr. 98 und Nr. 105 der IAO zu unterzeichnen;   7.  fordert die vietnamesische Regierung eindringlich auf, eine dauerhafte Einladung für Vertreter der Sonderverfahren des Menschenrechtsrats der Vereinten Nationen auszusprechen, insbesondere an den Sonderberichterstatter über die Förderung und den Schutz der Meinungsfreiheit und des Rechts der freien Meinungsäußerung und den Sonderberichterstatter über die Lage von Menschenrechtsverteidigern;   8.  fordert die vietnamesischen Behörden auf, unabhängige Arbeitnehmerverbände anzuerkennen;   9.  hält die EU dazu an, die Lage zu beobachten und mit den Behörden und allen einschlägigen Interessengruppen zusammenzuarbeiten, um die Menschenrechtslage in Vietnam zu verbessern;   10.  bekräftigt, dass es die Todesstrafe in jedem Fall ablehnt; fordert die vietnamesischen Behörden auf, als einen Schritt in Richtung der Abschaffung der Todesstrafe unverzüglich ein Moratorium einzuführen; fordert die vietnamesischen Behörden auf, alle Todesurteile zu überprüfen, um sicherzustellen, dass die jeweiligen Gerichtsverfahren den internationalen Normen entsprechen;   11.  fordert den EAD und die Kommission auf, zivilgesellschaftliche Gruppen und Einzelpersonen, die sich für die Menschenrechte in Vietnam einsetzen, unter anderem dadurch aktiv zu unterstützen, dass sie bei all ihren Kontakten mit der vietnamesischen Regierung die Freilassung von Menschenrechtsverteidigern und gewaltlosen Gefangenen fordern; fordert die EU-Delegation in Hanoi nachdrücklich auf, inhaftierten Menschenrechtsverteidigern und gewaltlosen Gefangenen jedwede angemessene Unterstützung zukommen zu lassen, etwa durch die Organisation von Besuchen in der Haftanstalt, die Beobachtung von Gerichtsverfahren oder die Bereitstellung rechtlicher Unterstützung;   12.  hält die Mitgliedstaaten der EU dazu an, im Hinblick auf die Forderung nach konkreten Verbesserungen der Menschenrechtslage in Vietnam ihre Anstrengungen zu verstärken, etwa im Rahmen der anstehenden allgemeinen regelmäßigen Überprüfung von Vietnam im Menschenrechtsrat der Vereinten Nationen;   13.  bekräftigt seine Forderung nach einem EU-weiten Verbot der Ausfuhr und des Verkaufs jeglicher Form von Sicherheitsausrüstung sowie der Modernisierung und Instandhaltung derartiger Ausrüstung, die zur internen Repression eingesetzt wird oder werden kann – einschließlich Technologien für die Überwachung des Internets – an bzw. für Staaten mit einer besorgniserregenden Menschenrechtsbilanz;   14.  begrüßt die gestärkte Partnerschaft und den Menschenrechtsdialog zwischen der EU und Vietnam und weist darauf hin, dass dieser Dialog ein wesentliches Instrument ist, das effizient genutzt werden muss, um Vietnam bei der Umsetzung notwendiger Reformen zu begleiten und zu unterstützen; fordert die Kommission nachdrücklich auf, die im Rahmen des Dialogs erzielten Fortschritte mithilfe der Einführung von Richtwerten und entsprechenden Mechanismen zu überwachen;   15.  fordert die vietnamesische Regierung und die EU als wichtige Partner auf, sich zu verpflichten, der Achtung der Menschenrechte und der Grundfreiheiten im Land größere Geltung zu verschaffen, zumal es sich dabei – insbesondere im Hinblick auf die Ratifizierung des FHA und das PKA zwischen der EU und Vietnam – um einen Eckpfeiler aller bilateralen Beziehungen zwischen Vietnam und der Union handelt;   16.  beauftragt seinen Präsidenten, diese Entschließung dem Rat, der Kommission, der Vizepräsidentin der Kommission/Hohen Vertreterin der Union für Außen- und Sicherheitspolitik, dem Generalsekretär des Verbands Südostasiatischer Nationen (ASEAN), der Regierung und der Nationalversammlung von Vietnam, dem Hohen Kommissar der Vereinten Nationen für Menschenrechte und dem Generalsekretär der Vereinten Nationen zu übermitteln.     (1)        ABl. C 369 vom 11.10.2018, S. 73. (2)        ABl. C 86 vom 6.3.2018, S. 122. http://www.europarl.europa.eu/sides/getDoc.do?pubRef=-//EP//TEXT+TA+P8-TA-2018-0459+0+DOC+XML+V0//DE
......

OPENPETITION: KEIN FREIHANDELSABKOMMEN MIT DER VIETNEMESISCHEN KOMMUNISTISCHEN REGIERUNG (KEIN EVFTA)!!!

DIE ZEIT DRÄNGT! WIR BITTEN UM IHRE UNTERSTÜTZUNG, JEDE STIMME ZÄHLT! Der Ausschuss für Internationalen Handel des Europäischen Parlaments (INTA) führte am 10. Oktober 2018 eine öffentliche Anhörung zum Freihandelsabkommen zwischen der EU und Vietnam (EVFTA) durch. Als Vietnams offizieller Vertreter war Herr Tran Quoc Khanh, stellvertretender Minister für Industrie und Handel anwesend. Als wichtigste Ergebnisse dieser Anhörung kann man folgende drei Aspekte festhalten: 1. Laut Aussage von Herrn Tran Quoc Khanh hat seine Regierung die Änderungsanträge zum Arbeitsgesetzbuch der Nationalversammlung unterbreitet, die den internationalen Standards entsprechen sollen und die Bestimmungen der Internationale Arbeitsorganisation einschließen. Diese Anträge sollen voraussichtlich im November 2019 genehmigt werden. 2. In Umweltfragen bekräftigte der stellvertretende Minister, dass Vietnam sehr am Umweltschutz interessiert sei, und sagte, dass das Freihandelsabkommen zwischen EU und Vietnam (EVFTA) Vietnam dabei helfen werde, in diesem Bereich mehr zu erreichen. 3. Bei der Frage nach der Menschenrechte sagte der stellvertretende Minister, dass das Thema außerhalb des seines Fachgebiets liegt, und doch klar bekräftigte, dass Vietnam im Rahmen des WTO-Beitritts in der Frage keine Verpflichtungen eingegangen ist, weil die WTO sich nicht auf die Menschenrechtsfragen konzentriert. Wir möchten auf die Tatsache hinweisen, dass die Rahmenvereinbarung für Partnerschaftliche Zusammenarbeit zwischen EU und Vietnam (PCA) bereits am 27.06.2012 unterschrieben wurde. Für die vietnamesische Seite sind die genannten Themen seit dem bekannt. Die kommunistische Regierung Vietnams hat zu allen Themenbereichen, zur Achtung des Umweltschutzes, zur Achtung der Menschenrechte und zur Anpassung des Arbeitsstandards an die Internationalen Standards verpflichtet. Und diese Rahmenvereinbarung (PCA) soll die Basis für weitere Verhandlungen über ein Freihandelsabkommen zwischen der EU und Vietnam (EVFTA) sein! Unsere Sicht: Zu 1. Die Forderung nach der Anpassung des eigenen Arbeitsstandards an die Internationalen Standards ist in den Artikel 50 der Rahmenvereinbarung (PCA) festgehalten. Seit der Unterzeichnung der Vereinbarung bis heute sind es mehr als sechs Jahre vergangen. Es ist nichts geschehen! Und nun rechtzeitig zum Termin der Anhörung in Brüssel hat man schnell noch einige Vorschläge bzw. Änderungsanträge der Nationalversammlung eingereicht. Leider haben wir Gründe zur Annahme, dass die Anträge bis Ende 2019 nicht genehmigt werden. Und wenn doch, werden diese so angepasst sein, dass sie gar kein Wert mehr haben. Zu 2. Auch zum Thema Umweltschutz wurden in den Artikeln 29, 30 und 42 des Rahmenvertrages klare Vereinbarungen getroffen. Es hieß, dass das Interesse der kommunistischen Regierung Vietnams an dem Umweltschutz sehr groß sei. Und nun brauche man die EVFTA, d.h. mehr Einnahmen, um noch mehr für den Umweltschutz zu tun. Diese Erklärung wirkt auf die betroffene vietnamesische Bevölkerung wie ein blanker Hohn. Tatsache ist, dass das Vietnamesische Volk heute in einer verschmutzten, vergifteten und zerstörten Umwelt leben muss; 250 km Küste Mittelvietnams wurde durch FORMOSA mit ungeklärten Chemikalien verseucht; vergiftete Nahrungsmitteln sind unkontrolliert im Umlauf. Die Krebsrate in Vietnam steigt exponentiell; Die Vernichtung der Regenwälder und der Ausstoß ungefilterter Abgase der chemischen Industrien nehmen dramatische Ausmaße an. Diese Liste kann beliebig fortgesetzt werden. Zu 3. Die Verpflichtung zur Achtung der Menschenrechte wurde unmissverständlich in den Artikeln 1, 2, 10 und 35 vereinbart. Und nun stand da ein stellvertretender Minister vor dem EU-Ausschuss und behauptete, dass das Thema Menschenrecht nicht in seinem Fachgebiet liegt. Offensichtlich konnte man an die Rahmenvereinbarung gar nicht mehr erinnern. Die Tatsache ist, dass es in Vietnam so viele politische Gefangenen wie noch nie zuvor in der Geschichte des Landes gibt, die durch den friedlichen Protest auf die soziale Missstände hinweisen wollen. Tatsache ist, dass das vietnamesische Volk heute in einer Gesellschaft lebt, in der das Recht auf ein menschliches Leben von den kommunistischen Machthaber eklatant verletzt wird und in der die Menschenwürde und Menschenrechte nur noch mit Füßen getreten werden. Unsere Schlussfolgerung daher: Kein Freihandelsabkommen zwischen der EU und Vietnam (kein EVFTA) ohne die Verpflichtung zur Förderung des demokratischen Prozesses und zur Achtung der Menschenrechte in Vietnam, wie in dem Abkommen über Partnerschaft und Zusammenarbeit zwischen der EU und Vietnam (PCA) vereinbart! -------------------------------------------------------------- Bitte klicken Sie auf den Link unten, um zu unterschreiben Xin vào đường link bên dưới để ký tên https://www.openpetition.de/petition/online/kein-freihandelsabkommen-mit-der-vietnamesischen-kommunistichen-regierung?fbclid=IwAR0MQ3QlmyfRm5CVpAtts6wapHmbvyANii8K1NEceLrB8nNtWXp10Q9cwe4
......

Nước Đức đang chuyển!

Nhân Angela Merkel từ bỏ chính trường   Nước Đức là quốc gia luôn luôn phải bầu cử. Vốn là một nước với nhiều tiểu bang, ngoài cuộc bầu cử liên bang, người dân còn phải đi bầu chính phủ các tiểu bang. Dưới tiểu bang là cấp thứ ba, người dân còn phải cử ra các cấp nghị viên thành phố hay các đơn vị làng xã. Vừa qua, sau cuộc bầu cử hai tiểu bang Bayern và Hessen, vốn là hai tiểu bang quan trọng trong số 16 tiểu bang, nước Đức đi vào một trang lịch sử mới. Giai đoạn này có thể xem là một khúc ngoặt của chính trường Đức sau 1989, năm thống nhất hai miền nước Đức. Đặc trưng của khúc ngoặt này có thể nói gọn là hai chính đảng CDU và SPD, vốn được xem là hai tập hợp lớn của dân tộc Đức, bên thiên hữu, bên thiên tả, nay đã mất hết quần chúng. Theo thăm dò, đảng CDU chiếm chưa đầy 30% số phiếu và SPD, thê thảm hơn, sẽ không được quá 20% phiếu bầu. Một liên minh của hai chính đảng đó, này xưa thường được gọi là liên minh tuyệt đại đa số, nay sẽ không hơn 50% phiếu bầu. Những con số vô hồn này sẽ không cho hơn một cái nhún vai của người quan sát từ xa, nhưng đối với người trong cuộc, đây là một đảo lộn khủng khiếp. Hãy còn quá sớm để tiên liệu tương lai một nước Đức trong những năm tới đây, nhưng cũng hẳn thú vị để nhìn lại một nhân vật chính trị, Angela Merkel, một phụ nữ tài năng và hiếm có, người vừa tuyên bố sẽ thoái trào trong ngày 29.10.2018 vừa qua. Merkel là Chủ tịch của CDU trong 18 năm qua, là Thủ Tướng Đức từ 2005. Những ai đã sống tại Đức trong vài chục năm qua thường không thể tưởng tượng được vị phụ nữ này lại có thể làm Thủ Tướng Đức và Chủ tịch CDU. Theo truyền thống CDU thường được xem là cánh hữu bảo thủ, trọng giáo điều tôn giáo, thường đứng một phía với Mỹ trong mọi tranh chấp quốc tế, thiên về cánh chủ nhân các tập đoàn kinh tế, ngại người nước ngoài... Thế nhưng sau ngày thống nhất đất nước Đức năm 1989 xuất hiện một phụ nữ khả ái mà Helmut Kohl thân mật gọi là "Mädchen" (nàng thiếu nữ), tên là Angela Merkel. Frau Merkel dần trở thành Tổng thư ký của CDU và cuối cùng, không ai cưỡng nỗi, bà trở thành Chủ tịch CDU. Helmut Kohl và nàng thiếu nữ của tôi "mein Mädchen" Angela Merkel. Angela Merkel lẽ ra không bao giờ trở thành nhân vật số một của CDU vì nhiều lý do then chốt: Một, bà là người từ Đông Đức mà CDU vốn là đảng nhiều nghi ngại nhất khi nhìn qua phía Đông. Hai, bản thân bà là phụ nữ, mà xưa nay CDU là đảng của nam nhi oai vệ, càng kiêu ngạo càng tốt . Ba, bà là người theo đạo Tin lành mà CDU vốn "ưa" đạo Công giáo hơn. Bốn, bà là người chia tay với chồng năm 1981 để sống với một ông chồng khác. Truyền thống CDU/CSU vẫn "hãnh diện" nếu được một vợ một chồng, nói như Edmund Stoiber khi chọc giận Gerhard Schröder vốn lập gia đình nhiều lần. Và cuối cùng bà là người không con, vốn không phải là hình ảnh lý tưởng của CDU về truyền thống gia đình. Với năm "thiệt thòi" đó Angela Merkel vẫn đánh bại mọi đối thủ nam nhi sừng sỏ như Roland Koch hay Friedrich Merz. Tội nghiệp thay các nhân vật tầm cỡ được mệnh danh là "Grand" đó, mới đầu họ coi thường phận nữ nhi từ bên Đông, cuối cùng họ thất thế,phải tìm đường dung thân trong các tập đoàn kinh tế. Ngay từ những ngày trong năm 2000 người ta đã biết Angela Merkel không ưa quí ông trong nhóm chính trị gia Tây Đức, họ sẽ bị "đì" không thương tiếc và chỉ những ai dễ bảo như Armin Laschet hay Peter Altmayer mới có chỗ dưới trướng Merkel. Các đấng nam nhi của đảng anh em CSU tại Bayern như Stoiber hay Seehofer, họ bày binh bố trận đã nhiều, nhưng luôn luôn cay đắng chịu thua một người đàn bà bên Đông. Thế nhưng Merkel đi vào lịch sử không phải nhờ tài thao lược chống nam nhi. Merkel để lại cho hậu thế một chính sách phi thường đối với người nước ngoài, đó là chủ trương chấp nhận nhập cư vô cùng nhân đạo và rộng rãi. So với năm "thiệt thòi" nói trên, đó mới là điều khó nhất mà lẽ ra bà không thể thuyết phục được CDU, chứ đừng nói là Chủ tịch của đảng ấy. Trong khía cạnh này lẽ ra Merkel phải là đảng viên của SPD hay đảng Xanh. Friedrich Merz & Roland Koch Nhưng lịch sử dường như cần những nhân vật đặc biệt trong một thời khắc đặc biệt. Năm 2015 trước tình hình dân nhập cư bức xúc tìm vào nước Đức, Angela Merkel cho phép họ vào hàng triệu người. Người ta còn nhớ, trong một tình huống còn đang phân vân thì hình ảnh của một cậu bé vượt biên đã chết, thi hài cuộn tròn nằm trên bãi biển, được tung lên trên mọi phương tiện truyền thông, Angela Merkel tuyên bố mở cửa biên giới và quả quyết "chúng ta làm được". Người ta đoán biết thêm, trong tâm một phụ nữ quả cảm và sắt đá như bà Merkel, dường như có một nét nữ tính mềm mại và thương cảm. Thời điểm 2015 làm người quan sát như kẻ viết bài này tự hỏi, phải chăng lịch sử cố tình chờ đợi một con người như Merkel trên đỉnh cao quyền lực để mới có thể biến nước Đức bảo thủ thành một nước nhập cư. Chỉ có người của CDU đang nắm quyền mới làm được điều này và cũng chỉ Merkel trong CDU mới dám làm điều này. Y như rằng, nước Đức thay đổi một cách toàn triệt từ 2015 đến nay. Từ hai đảng phái chính CDU và SPD, nay ta đã đếm đến 6 đảng phái luôn có mặt trong các cấp chính quyền. CDU và SPD không còn chiếm đa số và khả năng liên minh của sáu đảng với nhau làm người ta rối bời trong mọi tính toán. Nước Đức đã phân hóa, nhất là phía cực hữu dân túy đang chiếm một số phiếu trên 15%. Hỏi ai là người chịu lỗi, người ta chỉ ngón tay phê phán về phía Angela Merkel. Đúng hay sai? Trong khoảng một triệu người nhập cư thì nay đã ¼ có công ăn việc làm. Người ta ít biết đến điều đó. Trong số những người đàn ông Hồi giáo đó dĩ nhiên có kẻ bất lương, ưa chém giết trộm cắp, thích ức hiếp phụ nữ. Một thanh niên Đức phạm tội thì đó là chuyện bình thường trong xã hội. Một thanh niên Hồi giáo hãm hiếp giết người thì đó là lỗi của Merkel. Seehofer, Chủ tịch CSU cho rằng, di dân là "mẹ của tất cả mọi vấn đề". Lối nói dân túy đó trở nên ăn khách trong quần chúng người Đức ngày càng khó chịu trước tội phạm của di dân Hồi giáo. Và hậu quả hiển nhiên là dân chúng sẽ bầu phiếu cho đảng chống người nước ngoài như AfD và thú vị thay, kẻ mất phiếu chính là phe hữu truyền thống như CSU hay CDU. Cuối tháng 10.2018 Angela Merkel tuyên bố sẽ không tái ứng cử Chủ tịch CDU, sẽ hoàn toàn chấm dứt nhiệm kỳ Thủ Tướng sau 2021. Có lẽ bà sẽ không giữ vững chức vụ đến ngày đó. Người vui mừng nhất khi nghe tin sẽ là các nam nhi của đảng này, trong đó Friedrich Merz vội vàng tuyên bố nhập cuộc chơi. Nhưng người dân bình thường sẽ phân vân, nước Đức sẽ đi về đâu. Năm sau giờ này có lẽ tình hình sẽ rõ. Angela Merkel ra đi đúng lúc. Bà đã làm xong công việc cần làm. Thế sự do bà tạo dựng hầu như phản lại bà, đó là điều lịch sử cũng thường lặp lại. Ngoài ra thế giới dường như muốn "xoay trục". Vũ đài chính trị toàn cầu xem ra không còn chỗ cho những con người như bà. "Hợp căn" với thời đại mới phải là những kẻ xa lạ với dân chủ và pháp quyền, thích bạo lực và dối trá, sẵn sàng chiến tranh và chia rẽ, trở lui với chủ nghĩa quốc gia và dân túy. Đã từ vài năm qua Angela Merkel phải đương đầu với Putin, Trump, Tập Cận Bình, Edogan. Sắp tới đây sẽ còn các nhà dân túy xuất hiện từ Ý, Brasil, Áo...Họ sẽ vui mừng khi bà rút lui. Angela Merkel là người điềm tĩnh, sâu sắc, biết rõ mình muốn gì và thời đại đang chuyển hướng. Bà có thể nhìn lại đời mình một cách hãnh diện, dù điều gì sẽ xảy ra. Nguyễn Tường Bách  (29.10.2018)  
......

Báo Đức: Nhà bất đồng chính kiến Việt trong tầm ngắm của chế độ

Cơ quan công tố liên bang Đức được báo động là những người Việt phê bình chế độ ở Berlin đang trong tầm ngắm của chế độ đang bị đe dọa thủ tiêu và tấn công trên mạng – hình như từ phía phản gián. Ông Lê Trung Khoa nói: „Tôi không dám vào đó vì tôi sợ là sẽ không còn trở ra nữa, như nhà báo Ả Rập Saudi ở Istanbul“ và chỉ vào cái đại sứ quán Việt Nam phía sau ông tại khu Berlin – Treptow. Ông Khoa phải vào sứ quán để gia hạn cái sổ thông hành Việt Nam của mình sắp hết hạn trong vài ngày nữa. Đây cũng chính là cái sứ quán mà Trịnh Xuân Thanh, người đã bị bắt cóc vào mùa hè 2017 tại Vườn Thú Bá Linh, đã được áp giải đến đây trước khi được phản gián Việt Nam bí mật dưa ra khỏi nước Đức.. Ông Khoa đã sống ở Đức từ năm 1993 đã tường thuật cặn kẽ và bình luận về việc bắt cóc này. Ông là người chủ trương và chủ bút của tờ báo mạng Thời Báo. Đây là tở báo do ông gầy dựng có số lượng truy cập hàng tháng đến 2,7 triệu lần từ nước Đức và Việt Nam. Tấn công trên mạng  Kể từ khi các bài báo của Lê nói và phê bình đến chính quyền độc đảng cộng sản thì tại Việt Nam người ta phải đi đường vòng mới đến được tờ báo mạng Thời Báo và tại Đức thì tờ báo này trở thành mục tiêu tấn công của tin tặc. Lê kể rằng tờ báo mạng của mình thường bị tê liệt hàng giờ không ai có thể xem được và ông đã nhiều lần khai báo với cơ quan hình sự của thành phố Berlin.  Cùng lúc thì Công tố viện liên bang cũng vào cuộc vì tình trạng an ninh trong và ngoài của nước Đức bị xâm hại – chẳng hạn qua hoạt động phản gián của nước khác. Hoạt động gián điệp chống người bất đồng chính kiến Đối với giới chuyên gia IT thì chuyện chế độ Việt Nam tiến hành các hoạt động gián điệp trên mạng không còn che dấu được nữa. Trước tiên là việc thành lập đoàn quân mạng với 10.000 nhân sự trong những năm vừa qua được mệnh danh là „lực lượng 47“ và điều này nói rõ mục tiêu muốn kiểm soát chặt chẽ mạng xã hội và xóa bỏ những lời phê bình chế độ. Người Việt tại Đức biểu tình tố cáo CSVN chà đạp nhân quyền Công ty an ninh mạng của Mỹ là FireEye gần đây đã nhận ra là một nhóm đạo tặc mạng từ Việt Nam có những hoạt động gián điệp toàn cầu chống những nhà bất đồng chính kiến. Chuyện này đã được Ben Read, người phân tích hoạt động gián điệp mạng của FireEye với rbb. Việc tấn công các trang phê bình chế độ ngày càng gia tăng. Riêng việc hai trang mạng độc lập viettan.org và baotiengdan.com bị tấn công 10 lần từ tháng 4 đến tháng 5 năm nay để người xem không vào được và đằng sau các cuộc tấn công mạng thì tên của cơ quan phản gián Việt Nam đã được đề cập đến. Chương trình đánh tiếng Việt có cài mã độc Trong thời đàn áp những tiếng nói bất đồng vào năm 2910 thì công ty Google đã kiểm nhận là có một chương trình đánh tiếng Việt có cài đặt mã độc để xâm nhập khoảng 10 ngàn máy tính điện tử nhằm tấn công các trang dân báo và trang điện tử đối nghịch chế độ. Việc điều tra các hoạt động gián điệp tấn công mạng ở nước Đức là nhiệm vụ của Tối cao pháp viện liên bang và cơ quan này có biết đến những hoạt động tấn công mạng của đặc nhiệm Việt Nam không thì một phát ngôn nhân của cơ quan này không trả lời. Đảng Xanh: „Chúng ta phải khá hơn“ Theo nhận xét của ông Konstantin von Notz (đảng Xanh), thành viên trong Ủy ban giám sát của quốc hội liên bang kiểm soát cơ quan phản gián thì đây là một khó khăn do cơ cấu đem đến, vì ở lãnh vực bảo vệ an ninh mạng thì số chuyên gia vẫn còn giới hạn. Konstantin von Notz Theo ông Notz thì „Số lượng vụ việc xảy ra đưa đến sự gia tăng năng lực bảo vệ nhiều lần hơn và chúng ta phải khá hơn trong lãnh vực này“. Ông đòi hỏi chính phủ liên bang, cũng như cơ quan bảo hiến phải có những thái độ mạnh mẽ và rõ ràng trước những hành động can thiệp bất hợp pháp trong lãnh vực bảo vệ an ninh mạng. Hình ảnh của trẻ em trên mạng Internet Sau khi Lê Trung Khoa gặp một phóng viên của đài BBC tại một nhà hàng không xa nhà ga chính Berlin thì bức hình của cuộc gặp này đã xuất hiện trên mạng. Lê cảm thấy mình bị theo dõi và luôn suy nghĩ phải đậu xe ở đâu và sẽ lối ra nào trong 3 ngõ ra từ khu chung cư nhà của ông. Ông Lê đã lập gia đình và có 2 con nhỏ. Tên và hình của con ông Lê xuất hiện trên mạng. Chuyến nghỉ hè hàng năm đã được ấn định và trả tiền trước phải hủy bỏ. Cảnh sát của Berlin đã gọi cho nhà báo Việt Nam yêu cầu trong thời gian này không rởi khỏi nước Đức và tháo gỡ cái bảng tên trên cửa chung cư nhà ông. Ông Lê cho biết là cơ quan hình sự tiểu bang đã liên hệ với ông vào đầu năm và mời ông đến một buổi nói nói chuyện về vấn đề an ninh. Lý do có buổi nói chuyện vì cảnh sát nhận được một lá thư nặc danh cảnh báo trước về một dự tính ám sát ông Lê sẽ được diễn ra như là một tai nạn và ông Lê cũng đã cho cơ quan truyền thông rbb biết chuyện này. Riêng cảnh sát không muốn phát biểu gì về việc này. Đe dọa trên mạng xã hội Facebook Ông Lê cũng đã nhận trực tiếp một đe dọa ám sát mình qua mạng xã hội Facebook. Người gửi là một người đồng hương sống ở München. Trong một tin nhắn người này đã mời ông Lê ăn tiết canh vịt. Ông Lê cho biết là kiểu nói này theo Việt Nam có nghĩa là „Tao giết mày“. Người Việt Nam đã tung lời đe dọa giết người hình như có nhiều liên hệ với chế độ. Trên Facebook có nhiều tấm hình cho thấy ông này cùng với đại sứ hiện nay là Đoàn Xuân Hưng uống bia và chơi Golf. Qua thăm dò thì nhân vật này không có phản ứng cho đến khi bài báo này được in. Chiến thuật dọa nạt Christian Mihr, điều hành tổ chức Phóng viên không biên giới, không ngạc nhiên về những chuyện này. Cho đến nay chưa có cuộc tấn công nào xảy ra cho nhà báo lưu vong Việt Nam ở Đức, tuy vậy những rủi ro có thể đến với ông Lê, gây tổn thương cơ thể vật chất vẫn được đặt nặng. Và đây cũng có thể xem như là một thí dụ đe dọa trên mạng. Ông Mihr cho biết „chúng tôi biết là những người bất đồng chính kiến với chế độ Việt Nam, đặc biệt hoạt động trên mạng Facebook bị đe dọa. Ngoài ra an ninh phản gián Việt Nam hoạt động rất tích cực ở nước ngoài. Như vậy việc ông Lê bị đe dọa cũng cùng bài bản như việc bắt cóc xảy ra năm trước. Đây là một chiến lược có hệ thống nhằm đe dọa những nhóm đối lập ở hải ngoại“ Người chủ bút của tờ báo mạng thoibao.de không phải là người Việt duy nhất tại Berlin bị đe dọa. Theo dữ kiện của cơ quan truyền thông rbb thì tại thủ đô của Đức hiện nay ít nhất còn một nhà dân báo bất đồng chính kiến người Việt khác bị đe dọa thủ tiêu. Bài của Adrian Bartocha, Torsten Mandalka và Jan Wiese, RBB Trần Văn lược dịch --------------------------- https://www.tagesschau.de/inland/vietnamesischer-geheimdienst-101.html https://www.rbb24.de/politik/beitrag/2018/10/reporter-ohne-grenzen-vietnam-pressefreiheit-journalisten.html Was macht der vietnamesische Geheimdienst in Berlin? https://www.rbb24.de/politik/beitrag/2018/10/vietnamesische-dissidenten-berlin-trung-khoa-le.html https://www.inforadio.de/programm/schema/sendungen/int/201810/30/282205.html  
......

Đức dựng nhạc kịch 'Can Đảm' về gia đình tỵ nạn Việt

Thị trấn nghèo Bleicherode, nơi diễn ra vụ trục xuất gia đình Việt Nam hồi 2004 Vào đêm 04 tháng 2/2004, cảnh sát và biên phòng Đức, dưới sự hướng dẫn của Sở Ngoại Kiều tiểu bang Thüringen, bất ngờ ập vào nhà một gia đình Việt Nam ở Bleicherode. Họ buộc anh chị Lê Đ. và Ch. cùng ba đứa con trên dưới 10 tuổi của họ phải thu xếp ngay tư trang tối thiểu để ra phi trường, vì họ bị trục xuất về Việt Nam. Chính quyền Bleicherode cho rằng gia đình này dù đã sống ở Đức 17 năm nhưng vẫn không có đủ lý do để ở lại. Trong lúc bối rối như vậy, Lê T. con trai lớn của gia đình (khi đó chừng 12 tuổi) đã rất can đảm, cố gắng viết nhanh một lá thư cầu cứu ném ra ngoài của sổ, nhờ các bạn học, những người hàng xóm Đức chuyển gấp cho cô giáo chủ nhiệm lớp, kể vắn tắt tình hình của gia đình và khẩn thiết nhờ giúp đỡ. Người dân Bleicherode đã làm gì? Từ cô giáo chủ nhiệm và hàng xóm thân thiết của gia đình Việt Nam bị trục xuất, thông tin đã được nhanh chóng lan tỏa. Những người dân có thiện chí nơi đây đã nhanh chóng phản ứng. Họ tìm đến với nhau, hình thành một tổ chức sáng kiến công dân với mục tiêu đấu tranh để đưa bằng được gia đình Việt Nam đã bị trục xuất này trở lại địa phương.   Cảnh dàn nhạc của Đức tập trước vở diễn 'Courage' tháng 9/2018 Là một vùng thuộc Đông Đức cũ, còn nghèo, nhiều người thất nghiệp, nhưng đội ngũ đấu tranh đã huy động được cả những người có khả năng như luật sư, giáo viên, chính trị gia địa phương tham gia. Hơn 70 cuộc mít tinh, tụ họp phản đối chính quyền đã diễn ra hàng tuần tại Bleicherode. Họ cho rằng việc trục xuất một gia đình người Việt Nam xin tị nạn về quê hương là vô nhân đạo bởi gia đình này đã sống ở Đức từ nhiều năm, những đứa con của gia đình này đều sinh ra ở Đức, đi học trường Đức, có quan hệ tốt với hàng xóm. Nay bị ném về một nơi mà các em không hiểu tiếng, sống như những thú hoang ở một vùng nông thôn Bắc Việt Nam thì không thể chấp nhận được. Người dân Đức vùng Bleicherode đã quyên góp tiền, hiện vật, cử người tới tận Việt Nam thăm, động viên gia đình này, cung cấp thông tin đưa Đại sứ quán Đức ở Việt Nam vào cuộc. Báo chí truyền thông Đức được đánh động, chính quyền địa phương bị gia tăng sức ép buộc phải xuống nước chấp nhận thương lượng với những người phản kháng. Một kế hoạch đưa trở lại Đức bốn mẹ con gia đình Việt Nam đã được vạch ra. Điều kiện Bleicherode đưa ra là những người dân sở tại phải lo mọi phí tổn cho vụ trục xuất gia đình, một số tiền không nhỏ gồm: tiền chi phí huy động cảnh sát, vé máy bay đi về, tiền chu cấp cho gia đình Việt Nam sinh sống sau khi được trở lại Đức miễn làm sao để không gây ra phí tổn cho ngân sách địa phương, dù là một xu. Dân chúng Bleicherode đã can đảm chấp nhận và mở ra chiến dịch quyên góp dài hơi cho tới nhiều năm về sau. Sau 22 tháng bền bỉ tranh đấu, vào ngày 06/12 năm 2005, lễ đón gia đình Việt Nam bị trục xuất được quay trở lại Bleicherode đã diễn ra hết sức cảm động. Đưa câu chuyện lên thành vở nhạc kịch Cuối năm 2006, sau khi mua ủng hộ một người bán báo vô gia cư ở thành phố Erfurt một tờ báo địa phương, tình cờ đọc được câu chuyện ở Bleicherode, nhạc sỹ Werner Haas lập tức tới Bleicherode.   Luyện tập cho vở nhạc kịch hồi tháng 9/2018 ở Bleicherode   Các nghệ sỹ Đức và Việt Nam tham gia vở diễn: đàn harp bên cạnh đàn thập lục. Nhạc trong vở diễn do ông Werner Haas soạn Trên chuyến tàu trở về nhà, ông đã bắt đầu ngay vào việc sáng tác vở nhạc kịch với tên gọi "Courage" - Can Đảm. Quyết định đầy can đảm này đã đưa ông Haas tới một công việc có khối lượng khổng lồ. Trong một thời gian cực kỳ ngắn, chỉ khoảng một năm, vừa làm giáo viên dạy nhạc để kiếm sống vừa sáng tác vở musical đồ sộ, vừa liên hệ các nơi tổ chức dàn dựng, tập dượt cho vở diễn, qui tụ chừng 200 diễn viên thuộc nhiều thể loại tham gia. Mục tiêu đặt ra là ba buổi công diễn ở thành phố Biederfeld và một buổi trình diễn tại chính thị trấn Bleicherode vào ngày 21/09/2007 với việc bước lên sân khấu tham gia trình diễn của chính các thành viên gia đình Việt Nam này cùng các người dân Đức ở Bleicherode đã can đảm đứng lên đấu tranh cho họ. Dư âm của vở nhạc kịch "Courage" đã vang khắp nước Đức. Các nhà làm luật, chính quyền Đức đã phải làm nhiều việc để thay đổi chính sách đối với người tị nạn để tránh xảy ra những việc làm vô nhân đạo tương tự.   Nhạc sỹ Werner Haas (phải) và bà Phương Hoa, người tham gia trình diễn nhạc Việt Nam trong một phần của vở Courage 'Courage' của hôm nay Nước Đức hôm nay khác nhiều so với nước Đức năm 2005, khi người dân vùng Bleicherode dang rộng tay ôm gia đình Lê D. vào lòng khi chào đón họ trở lại nước Đức. Phong trào phân biệt chủng tộc, bài ngoại, phản đối chủ trương của chính phủ giúp đỡ người tị nạn đang phát triển rộng khắp nơi. Những kẻ có đầu óc bài ngoại đã có chỗ ngồi, có tiếng nói trong quốc hội Đức. Những sự kiện chấn động nước Đức do đám tân phát xít tổ chức ở Dresden, Leipzig, Chemnitz và nhiều nơi khác nữa đã trở nên thực sự đáng lo ngại. Những người Đức can đảm, có tinh thần đấu tranh chống phát xít, chống phân biệt chủng tộc, đoàn kết với người nước ngoài lại nắm tay nhau liên tục xuống đường. Trong cộng đồng người Việt đã xuất hiện ý kiến, lời kêu gọi người Việt hãy cùng xuống đường, đấu tranh vì quyền lợi, tương lai của chính mình, gia đình mình. Sự hưởng ứng đã diễn ra rất yếu ớt. Ngoại trừ có một số ít người Việt đã có can đảm, công khai nói ra sự sợ hãi của họ khi tham gia vào các sinh hoạt chính trị, xã hội của Đức, còn thì phần lớn vẫn giữ thái độ thờ ơ, im lặng.   Biểu tình phản đối bài ngoại, phân biệt chủng tộc ở Đức sau các vụ việc ở Chemnitz Có phải nỗi sợ hãi dường như đã ngấm vào máu, không chừng sẽ trở thành một bản sắc dân tộc Việt Nam? Liệu sẽ còn nhiều mối đe doạ khác đến với người Việt Nam không chỉ ở Đức mà còn ở khắp châu Âu như gia đình Việt Nam Lê Đ. ngày nào ở Bleicherode? Người Việt 'thụ động' trước chủ nghĩa tân phát xít Liệu tinh thần "Courage" của những người dân bản địa sẽ cứ dư dả mãi mãi? Khi châu Âu có vấn đề bài ngoại ở Đức, Brexit ở Anh, các vấn đề khác ở Ba Lan, Nga, Ukraine thì tiếng nói của người Việt ở đâu? Vở nhạc kịch "Courage" nói về sự Can Đảm, lòng Quả Cảm, của những người Đức dám đấu tranh vì một gia đình người Việt. Nay các thế hệ người Việt Nam tại Đức và châu Âu nếu cứ vẫn sống khép kín, không quan tâm tới những gì đang diễn ra quanh mình, thì chúng ta có được an toàn nơi xứ người hay không? Tôi muốn kết thúc bài bằng câu hỏi như vậy cho mọi người. https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-45940054
......

Vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh: Đức phát lệnh truy nã Trung tướng Đường Minh Hưng

Nhật báo TAZ của Đức, số ra ngày thứ Ba 22.05.2018 (bản báo in) có đăng môt bài báo, đặc biệt trong đó có một chi tiết chưa từng được hé lộ, đó là Trung tướng mật vụ Đường Minh Hưng đã bị Đức ra lệnh truy nã từ đầu tháng 10 năm ngoái (2017). Bản đăng trên báo in và báo điện tử của tờ TAZ là bản rút ngắn. Tác giả đã gửi cho tờ Thoibao.de bản không rút ngắn. Sau đây là bản dịch bài báo (bản không rút ngắn) của nhật báo TAZ: „Những mâu thuẫn, trái ngược nhau trong các tuyên bố của Slovakia“ Chính phủ Slovakia đã bị cáo buộc đã giúp mật vụ Việt Nam đưa một nạn nhân bị bắt cóc ra khỏi EU. Nghi vấn khủng khiếp này đã có từ ba tuần nay. Thậm chí giờ đây chính phủ Slovakia bị tổng thống của nước này công kích. Slovakia có dính líu đến vụ bắt cóc hay không? Chính phủ Slovakia đang „lươn lẹo“ trong cuộc điều tra. Đối với ông Peter Pellegrini, Thủ tướng Slovakia, thì tất cả mọi chuyện đã được giải quyết: “Đại sứ Việt Nam tại Slovakia đã xác nhận chắc chắn rằng người bị bắt cóc ở Đức không có mặt trong phái đoàn Việt Nam rời khỏi Bratislava thủ đô Slovakia. Chỉ có các thành viên chính thức của phái đoàn Việt Nam trên máy bay“. Như vậy là đã rõ, ông Pellegrini nói, Slovakia đã không tham gia vào bất kỳ vụ bắt cóc nào. Slovakia đã không vận chuyển một người Việt Nam bị bắt cóc bằng chuyên cơ của chính phủ. Nhưng thật sự là hoàn toàn không có gì được làm sáng tỏ. Thậm chí chính phủ Việt Nam còn tuyên bố rằng không có vụ bắt cóc nào cả. Sưu tra của tờ TAZ cho thấy, ngay từ đầu phía Slovakia đã hỗ trợ nửa vời cuộc điều tra của phía Đức. Tân Bộ trưởng Bộ Nội vụ, bà Denisa Saková, người trước đây là Ngoại trưởng Slovakia, và người phát ngôn của bà, người đã có mặt tại cuộc họp vào thời điểm đó, phát biểu: „Hình như là đầu tháng giêng năm 2018 chính quyền Slovakia mới biết về vụ bắt cóc“. Nhưng theo truy tầm của tờ TAZ, chính quyền Slovakia đã biết vụ bắt cóc sớm hơn nhiều so với thời gian họ đưa ra như trên. Vào ngày 28.09.2017 Tổng Công tố viên Liên bang Đức đã gửi văn thư đến Slovakei yêu cầu trợ giúp pháp lý. Nội dung thư trình bày về „tình nghi đội đặc vụ từ Việt Nam hoạt động gián điệp ở nước ngoài do chính phủ Việt Nam giao nhiệm vụ“, và cũng đề cập đến cuộc gặp giữa đại diện chính phủ Slovakia và Việt Nam tại khách sạn Bôrik ở Bratislava thủ đô Slovakia vào ngày 26.07.2017, ba ngày sau vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh xảy ra. Đến ngày 04.10.2017, yêu cầu này đã được bổ sung với một lệnh bắt giam một người đàn ông Việt Nam mà có mặt trong cuộc họp nêu trên: Trung tướng mật vụ Đường Minh Hưng, người bị tình nghi chỉ huy vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. Vào đầu tháng 11 năm 2017 thông qua Viện Công tố Slovakia, yêu cầu trợ giúp pháp lý của Đức được gửi đến cảnh sát Slovakia, chính xác hơn là gửi đến một bộ phận của Cơ quan Hình sự Quốc gia trực thuộc Bộ Nội vụ. Sau đó, Nhà chức trách Slovakia đã đáp ứng yêu cầu này của các nhà điều tra Đức: ngày 24.11.2017 Tòa án Slovakia ra quyết định, công bố các dữ liệu điện thoại của những người bị cáo buộc mà có mặt tại khách sạn Bôrik. Vào cuối tháng 11, cảnh sát Slovakia đã gửi thư hỏi người đứng đầu bộ phận Lễ tân của Bộ Nội vụ Slovakia, người cũng có mặt tại cuộc họp ở khách sạn Bôrik ngày 26/07/2017. Trong thư, cảnh sát không đề cập đến vụ bắt cóc, nhưng họ kiên quyết đòi hỏi bất kỳ thông tin nào liên quan đến cuộc họp này. Sau đó, người đứng đầu Lễ tân gửi một bản tường trình ngắn gọn về cuộc họp bao gồm tên họ của những người tham dự, nhưng lại ỉm đi việc sau đó một nhóm gồm 12 người Việt Nam – kể cả Trung tướng mật vụ Đường Minh Hưng, người đang bị truy nã lúc đó- rời khỏi Slovakia bằng một chuyên cơ của chính phủ nước này. Vào thời điểm đó, dường như có những hé lộ được lan truyền xa và rộng. Hiện nay ông Andrej Kiska Tổng thống Slovakia kể lại những gì ông đã nghe được vào cuối mùa hè năm ngoái: rằngmột người Việt Nam bị bắt cóc từ Đức và bị áp tải sang Slovakia; rằng một hộ chiếu giả đã được cấp cho nạn nhân và nạn nhân bay ra khỏi EU bằng một chuyên cơ của chính phủ Slovakia. “Dường như tôi không thể nào tin được rằng Bộ nội vụ của chúng tôi dính líu đến một vụ bắt cóc“, Tổng thống Kista nói. „Nó giống như một bộ phim Hollywood tồi“. Trung tướng Đường Minh Hưng có mặt trong cuộc gặp giữa Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm và Bộ trưởng Bộ nội vụ Slovakia hôm 26.7.2017 tại khách sạn Bôrik. Tổng thống Kiska, không đảng phái, người mà thường tỏ thái độ phê bình đường lối của chính phủ Slovakia, đã cáo buộc chính quyền Slovakia không tiến hành điều tra: ông ngạc nhiên, ông nói, chỉ có người Đức điều tra nghi vấn nghiêm trọng này “đáng lẽ cảnh sát và Viện Công tố của chúng tôi cũng phải điều tra“. Nhưng ông tin chắc rằng “sự thật sẽ được tìm ra, vì nếu không chúng tôi sẽ phải chịu tai tiếng rất xấu ở châu Âu“. Ngoại trưởng Miroslaw Lajčák, cũng không đảng phái, hứa sẽ làm sáng tỏ, dĩ nhiên ông chỉ quan tâm đến khía cạnh ngoại giao. “Tình hình rất nghiêm trọng. Chúng tôi nên điều tra đến tận cùng, bởi vì nếu không nó thực sự có thể có một tác động tiêu cực đến mối quan hệ của chúng tôi với Đức“.
......

Für Rupert Neudeck: Ein Denkmal aus tiefer Dankbarkeit

Hubert Wolf Troisdorf - 13.05.2018 - 17:20 Uhr Vietnamesen ehren ihren Retter. Das Denkmal haben sie gewollt und bezahlt. Mit der „Cap Anamur“ hat Neudeck 11 300 Menschen geholfen Sie hatten nur den festen Willen, ein klappriges Boot und ein vages Gerücht: dass da draußen ein großes Schiff sei, das Flüchtlinge rette. „Aber nach Gerüchten können Sie eigentlich nicht leben. Wir wollten nach Singapur, Malaysia oder auf die Philippinen“, erinnert sich Van Hong Le (58). Damals, im Juni 1980, flieht Le aus der kommunistischen Diktatur Vietnam, auf einem Boot von neun mal zwei Metern, mit 37 Menschen an Bord, „andere waren noch viel voller, mit hunderten“. Bevor sie über das Südchinesische Meer Singapur oder Malaysia erreichen, bevor sie von Piraten überfallen werden können, ertrinken, verdursten oder verhungern wie Hunderttausende andere, gerinnt das Gerücht zu einem Schiff am Horizont. Da, die „Cap Anamur“! Gerettet..... https://www.waz.de/region/rhein-und-ruhr/fuer-rupert-neudeck-ein-denkmal...   ------------------------------ Nhật báo Đức Westdeutsche Allgemeine Zeitung (WAZ) ra ngày chủ nhật 13.05.2018 lúc 17:20 đã có bài của ký giả Hubert Wolf tường thuật ngày khánh thành tượng đài tưởng niệm tiến sĩ Rupert Neudeck tại Troisdorf với tựa đề Für Rupert Neudeck: Ein Denkmal aus tiefer Dankbarkeit (Dành cho Rupert Neudeck: Đài tưởng niệm với lòng biết ơn sâu sắc)   Ngày thứ bẩy 12.05.2018 vừa rồi 600 người Việt từ khắp nơi trên nước Đức đã cùng nhau tụ tập về thành phố Troisdorf gần Bonn, cựu thủ đô CHLB Đức tham dự lễ khánh thành tượng đài tưởng niệm TS Neudeck để tỏ lòng biết ơn sâu sắc của người Việt tỵ nạn đối với vị đại ân nhân đã cứu sống gần 12.000 thuyền nhân và tạo cơ hội cho họ có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc trên một xứ sở tự do, nhân bản. Thuyền nhân người Việt đã đóng góp 61.000 Euro, gấp hai số tiền phí tổn xây cất cần thiết. Số còn lại, 30.000 Euro được trao cho bà Christel Neudeck để dùng cho một dự án có mục đích nhân đạo. Thuyền nhân Việt Nam hát hai bài quốc ca Việt- Đức, mang cờ VN Cộng Hòa, mang biễu ngữ "Cảm ơn nước Đức" và thả bóng bay với dòng chữ "Cảm ơn Dr.Neudeck“. Ông Wolfgang Schäuble (đảng CDU), đương kim Chủ tịch Quốc hội Đức cũng có mặt tại buổi lễ trọng đại này. Ông Schäuble nhắc lại việc thâu nhận người tỵ nạn Việt Nam vào năm 1980 gặp biết bao khó khăn tranh luận lúc ban đầu như vấn đề nhà tạm cư, nhận bao nhiêu người tỵ nạn. Ông nói thêm, nếu ông Neudeck còn sống, với nghĩa cử nhân đạo của ông, ông sẽ làm cho chúng ta xấu hổ vì hiện nay chúng ta lại đang tranh cãi vấn đề nhận người tỵ nạn.   Ký giả báo WAZ cũng nói chuyện với ông Lê Văn Hồng, 58 tuổi, năm 1980 đã vượt biên bằng thuyền và được tầu Cap Anamur vớt. Ông Hồng đã về thăm Việt Nam với thông hành Đức. Ông cho biết: „Việt Nam ngày nay có bộ mặt thân thiện hơn, nhưng vẫn như cũ, bạn hãy nhìn vào cuộc bắt cóc tại Berlin“  Ông Hồng nói tiếp: „ Công an có mặt ở khắp mọi nơi, cũng ở đây nữa“, ông nhìn xung quanh nhưng tất nhiên sẽ không thấy ai vì đơn giản là công an, mật vụ là những kẻ „vô hình“ không ai nhận ra được.   Xin Quý vị và ACE ở Đức đọc thêm chi tiết trong bài báo phía dưới và mở link để coi hình ảnh. https://www.waz.de/region/rhein-und-ruhr/fuer-rupert-neudeck-ein-denkmal-tiefer-aus-dankbarkeit-id214275763.html    
......

10. START-Stipendium für Schüler mit Migrationsgeschichte – nun auch in Bayern

Die START-Stiftung fördert mittels Stipendien seit 15 Jahren nahezu deutschlandweit talentierte Schüler*innen mit Migrationsgeschichte. Dieses Jahr erstmals auch in Bayern! Im Fokus steht hierbei die Potenzial- und Engagementförderung der Jugendlichen. Bewerbungen sind bis zum 15. März 2018 möglich. Wer? Talentierte Schüler*innen mit Migrationsgeschichte aller Schulformen, die… •  Selbst oder deren Mutter bzw. Vater nach Deutschland zugewandert sind; •  Im nächsten Schuljahr die 9. oder 10. Klasse besuchen und noch mindestens drei weitere Jahre zur Schule gehen werden; •  Interesse an ihrer persönlichen und schulischen Weiterentwicklung haben; •  Hohe soziale Kompetenz aufweisen und Verantwortung für sich und andere übernehmen; •  Offen, beharrlich, kritisch und echte Teamplayer sind. Was? Drei Jahre lang werden die Stipendiat*innen auf ihrem persönlichen und schulischen Weg mit ideeller und finanzieller Förderung begleitet: •  Individuelle Beratung und Unterstützung durch START-Betreuer*innen •  Halbjährliche verpflichtende Bildungsseminare, Wahlseminare zu unterschiedlichen Themen sowie regionale Bildungsangebote und Exkursionen; •  Zusätzliche Seminare und Beratungsangebote zur Gestaltung der Bildungsbiographie; Weitere Informationen und Link zur Bewerbung: https://www.start-stiftung.de/stipendium.html. Mit freundlichen Grüßen Ausländerbeirat Stadt Erlangen schrieb am 13:33 Mittwoch, 28.Februar 2018: _________________________________________ Stadt Erlangen - Bürgermeister- und Presseamt Geschäftsführung Ausländer- und Integrationsbeirat Büro für Chancengleichheit und Vielfalt/Internationale Beziehungen 91051 Erlangen ____________________________________________ Fon      +49 (0)9131 86 13 38 Fax      +49 (0)9131 86 19 91 e-mail   carolin.braun@stadt.erlangen.de Büro     Rathausplatz 1, 3. OG, Zimmer 317 web      http:\\www.erlangen.de
......

Nguồn gốc Ba Lan của bà Thủ Tướng Angela Merkel.

Nguồn gốc Ba Lan giúp gì cho Angela Merkel?     Thanh niên Đông Đức: Angela Merkel (bìa phải) cùng Joachim Sauer và một người bạn tại Bachotek, Ba Lan vào năm 1989Ảnh: BOGUMIL JEZIORSKI   Quan hệ Đức - Ba Lan tiếp tục xấu đi với chính quyền cánh hữu Ba Lan phê phán thủ tướng Angela Merkel, nói bà gây ra khủng hoảng cho EU. Phía Ba Lan cũng nói bà thủ tướng Đức chứ không phải ai khác, cần chịu trách nhiệm cho thất bại tranh cử của đảng CDU tháng 9 vừa qua. Tin mới nhất cho hay các đàm phán lập chính phủ liên minh tại Đức sau bầu cử có thể đến Giáng Sinh năm nay cũng chưa có kết quả. Bộ trưởng Ngoại giao Ba Lan, Mariusz Blaszczak nói rằng vì bà Merkel không nghe theo lời khuyên của các láng giềng phía Đông về "làn sóng di dân Trung Đông" nên đã gây khủng hoảng cho toàn EU. Mới đây nhất, các quan chức EU và Đức đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy Ba Lan tuyên bố đơn phương "ủng hộ Thổ Nhĩ Kỳ gia nhập EU". Kế hoạch này đã bị EU tạm gác "vì lý do nhân quyền tại Thổ Nhĩ Kỳ". Nhưng dù quan hệ với Ba Lan căng thẳng, đây chỉ là chuyện chính trị quốc gia, vì về cá nhân thì bà Merkel luôn giữ tình cảm với Ba Lan.   Không chỉ sang thăm Ba Lan nhiều lần thời Đông Đức, nữ thủ tướng Đức còn có ông nội là người Ba Lan từ Poznan và bà cũng rất tự hào về di sản này. Câu chuyện về gốc Ba Lan của bà Angela Merkel đã được báo chí châu Âu nói đến từ 2013. Theo ông Stefan Kornelius, nhà báo Đức và tác giả một cuốn tiểu sử về bà Merkel, viết trên báo Anh, The Guardian rằng bà Angela Merkel hoàn toàn có thể giữ họ tên là Angela Kazmierczak. Có một phần tư dòng máu Ba Lan, bà Angela nay dùng họ người chồng đầu tiên, Ulrich Merkel (ly hôn năm 1982) nhưng từng có cả họ tên là Angela Dorothea Kasner. Sinh tại Hamburg năm 1954 và được cha mẹ đưa về Berlin vùng thuộc Đông Đức sau đó, bà có ông nội là Ludwig Kazmierczak, người Ba Lan. Ông sinh ra năm 1896 ở Poznan khi thành phố này thuộc Đức và có tên là Posen. Có mẹ là Anna Kazmierczak và cha mang họ Wojciechowski, ông Ludwig vì lý do cá nhân đã giữ họ mẹ sau khi bà lấy một người chồng khác có họ là Rychlicki. Tham gia khởi nghĩa chống Đức và sau làm cảnh sát Ba Lan, ông Ludwig Kazmierczak đã sang Berlin sinh sống sau Thế Chiến 1. Bản quyền hình ảnh AFP Ông Joachim Sauer và bà Angela Merkel ở Phủ Tổng thống Ba Lan tháng 3/2007 Tại Berlin, bố của bà Angela là Horst Kazmierczak ra đời và trong thập niên 1930 mới rút ngắn họ của mình theo cách viết tiếng Đức là Kasner. Ông Horst Kasner đổi từ đạo Công giáo truyền thống Ba Lan sang Tin Lành và thành một mục sư dòng Lutheran. Ông lấy vợ là Herlin, một giáo viên dạy tiếng Anh gốc từ Gdansk (Danzig). Thời Đông Đức, bà Angela Merkel đã từng cùng sang thăm Ba Lan và tìm lại thân nhân ở Poznan.   Sau này, bà lại đưa người chồng thứ nhì, ông Joachim Sauer sang thăm lại Ba Lan, nhưng đã ở cương vị Thủ tướng và hai người được đón tại Phủ Tổng thống Ba Lan. Là một trong số ít lãnh đạo cường quốc Phương Tây có hiểu biết cá nhân về Đông Âu - bà Merkel từng là đoàn viên cộng sản FDJ thời Đông Đức và thạo tiếng Nga - nữ thủ tướng Đức từng đóng vai trò cầu nối quan trọng với khối quốc gia hậu cộng sản.   Nhưng với các đảng phái chính ở Đông Âu ngày càng ngả sang phía hữu bài ngoại, chống Brussels, uy tín cá nhân của bà với họ cũng giảm sút đi nhiều. Cùng lúc, chính quyền Ba Lan ra các luật hạn chế tự do ngôn luận và vi phạm các quyền của thẩm phán, theo lời chỉ trích từ EU. Nhiều nhóm cánh hữu được chính phủ hỗ trợ ở Ba Lan cũng lên tiếng nhắc lại các vấn đề lịch sử và ám chỉ Berlin có thái độ "đế quốc". Gần đây nhất, bà Angela Merkel trực tiếp phê phán đảng cầm quyền Pháp luật và Công lý (PiS) ở Ba Lan: "Tôi luôn mong muốn có quan hệ tốt với Ba Lan - và vì họ là láng giềng nên tôi luôn tìm cách ưu tiên quan hệ đó - nhưng nay không thể nào câm miệng chỉ để cho yên chuyện." Bà nói thái độ của Warsaw là "đụng chạm đến nền tảng hợp tác trong EU". http://www.bbc.com/vietnamese/culture-social-42194227    
......

Entführung eines vietnamesischen Staatsangehörigen in Berlin

Erklärungen des Sprechers des Auswärtigen Amts in der Bundespressekonferenz vom 02.08.2017 Entführung eines vietnamesischen Staatsangehörigen in Berlin SCHÄFER: Jetzt bin ich fast fertig; jetzt komme ich zu meinem vierten Punkt, den ich Ihnen gegenüber ansprechen möchte. Das möchte ich aber auch wirklich in aller Deutlichkeit tun. ‑ Nachdem sich im Laufe des gestrigen Tages und bereits über das Wochenende Hinweise verdichtet hatten und es jetzt keine ernsthaften Zweifel mehr über eine Beteiligung der vietnamesischen Nachrichtendienste und der Botschaft der Sozialistischen Republik Vietnam in Berlin an der Entführung eines vietnamesischen Staatsangehörigen in Berlin gibt, hat gestern der Staatssekretär im Auswärtigen Amt Markus Ederer den Botschafter der Sozialistischen Republik Vietnam ins Auswärtige Amt einbestellt. Die Entführung des vietnamesischen Staatsangehörigen Trịnh Xuân Thanh auf deutschem Boden ist ein präzedenzfallloser und eklatanter Verstoß gegen deutsches Recht und gegen das Völkerrecht. Dank der Aufmerksamkeit der deutschen Strafverfolgungsbehörden kam der Vorgang ans Licht. Inzwischen laufen dazu auch Ermittlungen bei den Berliner Strafverfolgungsbehörden. Ein derartiger Vorgang hat das Potenzial, die Beziehungen zwischen Deutschland und der Sozialistischen Republik Vietnam massiv negativ zu beeinflussen. Er ist gleichzeitig ein extremer Vertrauensbruch. Noch am Rande des G20-Gipfels haben hochrangige Vertreter der Bundesregierung auf Bitte der vietnamesischen Seite darüber gesprochen, in welcher Weise eine mögliche, von vietnamesischer Seite gewünschte Auslieferung des Mannes nach den Regeln der Rechtsstaatlichkeit geschehen könne. Dies ist von Staatssekretär Ederer gestern dem vietnamesischen Botschafter in aller Klarheit und in aller Deutlichkeit zum Ausdruck gebracht worden. Wir haben ihm auch unmissverständlich zu verstehen gegeben, dass wir verlangen, dass Herr Trịnh Xuân Thanh unverzüglich nach Deutschland zurückreisen kann, damit der vietnamesische Antrag auf Auslieferung, aber auch der Antrag auf Asyl dieses Mannes in einem rechtsstaatlichen Verfahren zu Ende geprüft werden können. Als Konsequenz aus diesem völlig inakzeptablen Vorgang werden wir den offiziellen Vertreter der vietnamesischen Nachrichtendienste an der Botschaft der Sozialistischen Republik Vietnam unverzüglich, und zwar jetzt, zur Persona non grata erklären und ihm 48 Stunden geben, Deutschland zu verlassen. Wir behalten uns vor, gegebenenfalls weitere Konsequenzen auf politischer, wirtschaftlicher sowie entwicklungspolitischer Ebene zu ziehen. Ich danke Ihnen für Ihre Aufmerksamkeit. FRAGE: Herr Dr. Schäfer, das ist ja nicht ganz mein Thema, und insofern kenne ich mich damit nicht wirklich gut aus, aber vielleicht könnten Sie das noch ein bisschen näher ausführen. Wenn es einen Asylantrag und ein Auslieferungsbegehren des Staates gibt, dann scheint das ja auch eine Vorgeschichte zu haben. Vielleicht können Sie uns noch ein bisschen weiterhelfen. SCHÄFER: Es geht in der Sache darum, dass ein Staatsangehöriger der Sozialistischen Republik Vietnam nach Deutschland gekommen ist und hier einen Asylantrag gestellt hat, der in Bearbeitung ist. Der ist noch nicht beschieden worden. Diesem Mann werden vonseiten der vietnamesischen Justiz und vonseiten der vietnamesischen Regierung ernste Straftaten zur Last gelegt. Die vietnamesische Seite wünscht die Genehmigung der Auslieferung dieses vietnamesischen Staatsangehörigen aus Deutschland nach Vietnam. Auch da sind die politischen und justiziellen Verfahren im Gang. Wir müssen davon ausgehen ‑ ja, wir sind sicher ‑, dass Stellen des vietnamesischen Staates hier in den letzten Tagen Handlungen vorgenommen haben, die sozusagen nur mit Begriffen des Strafrechts qualifiziert werden können: Menschenraub, Entführung, so etwas. Der Mann befindet sich, wie auch öffentlich bekannt ist, seit vorgestern wieder in Vietnam. Er ist also offensichtlich aus Deutschland, aus Europa, nach Vietnam zurückverbracht worden. Die Konsequenzen dieses Vorgehens der Sozialistischen Republik Vietnam habe ich Ihnen darzustellen versucht. ZUSATZFRAGE: Hat die Einbestellung des Botschafters schon stattgefunden, oder wird das Gespräch noch stattfinden? SCHÄFER: Ich hatte es bereits gesagt: Die Einbestellung hat gestern Nachmittag um 15 Uhr ‑ das hatte ich nicht gesagt ‑ stattgefunden. Dem Botschafter ist bedeutet worden, dass er bis heute Mittag um 12 Uhr, also vor 90 Minuten, Gelegenheit hatte, Stellung zu den Ausführungen zu nehmen, die Staatssekretär Ederer ihm gegenüber gemacht hat, und insbesondere unserer Forderung nachzukommen, den Mann wieder nach Deutschland zu verbringen. Beides ist ‑ sonst würde ich jetzt auch hier nicht mit Ihnen sprechen ‑ ganz offensichtlich nicht geschehen, Frau Wefers. Deshalb habe ich für die Bundesregierung, für das Auswärtige Amt und für den Außenminister diese ja sehr harsche, sehr drastische Konsequenz zu verkünden. Es ist schlicht inakzeptabel, dass ausländische Staaten auf deutschem Hoheitsgebiet unter deutscher Souveränität auf diese Art und Weise das deutsche Recht mit Füßen treten. FRAGE: Herr Schäfer, können Sie uns sagen, wo sich das abgespielt hat? Können Sie möglicherweise auch sagen, was dem Mann seitens des vietnamesischen Staats bzw. der Justiz vorgeworfen wird? Können Sie sich erinnern, ob es so etwas schon einmal gegeben hat? SCHÄFER: Ich glaube, die Örtlichkeiten helfen Ihnen jetzt nicht übermäßig weiter. Das ist ein Vorgang, der sich in Berlin abgespielt hat, in unserer Hauptstadt. Dem Mann werden, soweit wir das aus den Informationen von vietnamesische Seite wissen, Straftatbestände im Zusammenhang mit dem Verschwinden von hohen dreistelligen Dollar-Millionenbeträgen als langjähriger Chef eines staatlichen vietnamesischen Unternehmens zur Last gelegt. FRAGE: Herr Schäfer, können Sie sagen, woher Sie Ihre Informationen über den Aufenthaltsort des Betroffenen beziehen? Haben Sie Kontakt zu ihm selbst oder zu Angehörigen oder Rechtsbeiständen? SCHÄFER: Der Betroffene, der in Deutschland einen Asylantrag gestellt hat, ist gestern vor der vietnamesischen Öffentlichkeit in Haft genommen worden und hat, auch wenn ich es mir selbst nicht angeschaut habe, dem Vernehmen nach vor der vietnamesischen Öffentlichkeit gesagt, dass er sich freiwillig den vietnamesischen staatlichen Stellen gestellt habe. FRAGE: Wenn ein Auslieferungsbegehren besteht, dann müsste derjenige ja wahrscheinlich zumindest in Haft sein oder der deutsche Staat müsste der Person auf irgendeiner Weise habhaft werden können. Wie verhält sich das denn? SCHÄFER: Wenn es ein Auslieferungsersuchen für einen ausländischen Staatsangehörigen an die Bundesrepublik Deutschland gibt, dann ist Voraussetzung für die Genehmigung der Auslieferung durch die Bundesregierung eine Entscheidung des, meine ich, Oberlandesgerichts, jedenfalls außerhalb der Europäischen Union. Die zuständigen Richter entscheiden im eigenen Ermessen, ob solche Maßnahmen wie die Inhaftnahme zwecks Sicherstellung der Auslieferung erforderlich sind oder nicht. Das ist in diesem Fall, ohne dass das von der Bundesregierung zu kommentieren wäre, nicht geschehen. Es gibt eben zwei Verfahren, die nebeneinander verliefen. Das eine ist das vietnamesische Auslieferungsersuchen, und das andere ist der Asylantrag dieses Mannes. http://www.auswaertiges-amt.de/DE/_ElementeStart/Sprecher.html?nn=438318
......

Die Menschenrechtsbeauftragte Bärbel Kofler zur Verurteilung der vietnamesischen Menschenrechtsaktivistin Tran Thi Nga zu neun Jahren Haft

Zum Urteil gegen die vietnamesische Menschenrechtsaktivistin Tran Thi Nga sagte die Menschenrechtsbeauftragte der Bundesregierung, Bärbel Kofler, heute (26.07.): Die sehr harte Verurteilung von Frau Tran Thi Nga zu neun Jahren Haft durch ein Gericht in Vietnam hat mich bestürzt. Tran Thi Nga hat sich mit friedlichen Mitteln gegen Korruption und Willkür sowie für Justizopfer, Arbeiterrechte und den Umweltschutz eingesetzt. Ihr Einsatz wurde von Amnesty International anlässlich des diesjährigen Internationalen Frauentages gewürdigt. Wie im Falle von "Mother Mushroom", einer bekannten vietnamesischen Bloggerin, die vor weniger als einem Monat zu zehn Jahren Haft aufgrund ihres menschenrechtlichen Engagements verurteilt worden war, widerspricht auch dieses Urteil den von Vietnam anerkannten menschenrechtlichen Prinzipien und verstößt gegen den internationalen Pakt über bürgerliche und politische Rechte, dem Vietnam beigetreten ist. Auch die vietnamesische Verfassung schützt Meinungs- und Pressefreiheit. Die unverhältnismäßige Verurteilung steht im Widerspruch zu den rechtsstaatlichen Reformen der vietnamesischen Regierung. Zudem setzt Vietnam damit leichtsinnig seinen Ruf als reformorientierter Staat auf Modernisierungskurs aufs Spiel. Meine Gedanken sind bei der Familie von Frau Tran, für die dieses Urteil ein großes Unglück bedeutet. Hintergrund: Die Menschenrechtsaktivistin Tran Thi Nga, geboren am 28. April 1977 in der nordvietnamesischen Provinz Ha-Nam, ist vierfache Mutter (zwei Kinder sind erst vier und sieben Jahre alt). Aufgrund ihrer Tätigkeit war Frau Tran mehrmals Opfer von Attacken durch die Sicherheitskräfte. Bereits im Januar 2017 war sie festgenommen worden (ca. drei Monate nach der Festnahme der berühmten Bloggerin und Aktivistin "Mother Mushroom"). In einem ursprünglich für zwei Tage geplanten Prozess wurde sie am 25. Juli wegen "Betreibung von Propaganda gegen den Staat" zu neun Jahren Haft und zu fünf Jahren Hausarrest verurteilt. Der Ehemann von Frau Tran und ihre Verwandten durften dem Verfahren nicht beiwohnen. Internetangebot des Auswärtigen Amts: www.auswaertiges-amt.de Folgen Sie uns auf Twitter: @AuswaertigesAmt und auf Facebook: http://www.facebook.com/AuswaertigesAmt Berlin - Veröffentlicht von pressrelations http://presseservice.pressrelations.de/pressemitteilung/die-menschenrech... menschenrechtsaktivistin-tran-thi-nga-zu-neun-jahren-haft-615581.html Đặc ủy Nhân quyền Chính phủ Đức Bärbel Kofler lên tiếng về bản án đối với bà Trần Thị Nga Về bản án dành cho nhà hoạt động nhân quyền Việt Nam Trần Thị Nga, hôm qua ngày 27.7.2017, Đặc ủy Nhân quyền của Chính phủ Cộng hòa Liên bang Đức, Bà Bärbel Kofler, đã tuyên bố như sau: ‘‘Tôi thấy bàng hoàng trước việc bà Trần Thị Nga bị một tòa án tại Việt Nam tuyên phạt mức án rất nặng là 9 năm tù giam. Bà Nga đã sử dụng các biện pháp ôn hòa để đấu tranh chống tham nhũng và sự tùy tiện cũng như tranh đấu cho dân oan, quyền của người lao động và bảo vệ môi trường. Sự cống hiến của bà đã được tổ chức Ân xá Quốc tế tuyên dương nhân ngày Quốc tế Phụ nữ năm nay.... Xin mời quý bạn xem tiếp tại web CTM Media, bấm hình dưới đây (Xem bằng điện thoại sẽ không bị truy cản)https://chantroimoimedia.com/2017/07/29/dac-uy-nhan-quyen-chinh-phu-duc-...
......

Vietnam verweigerte Besuch bei inhaftiertem Menschenrechtler

Mit ausdrücklicher Unterstützung des Deutschen Bundestages habe ich zusammen mit meinem Bundestagskollegen Philipp Lengsfeld als Vertreter des Ausschusses für Menschenrechte und humanitäre Hilfe im Juni 2017 die Volksrepublik Vietnam besucht. Kernanliegen war die Unterstützung von Menschenrechtsaktivisten, für die wir uns u.a. im Rahmen des Programms „Parlamentarier schützen Parlamentarier“ des Deutschen Bundestags einsetzen und Solidarität üben. Mein Kollege Lengsfeld unterstützt den Rechtsanwalt Le Quoc Quan, der inzwischen aus der Haft entlassen ist, aber nach wie vor unter dem Druck der Behörden steht. Ich persönlich setze mich für den Blogger Nguyen Huu Vinh ein, der nach wie vor im Gefängnis sitzt. Im Rahmen des Besuches war es uns zwar möglich, die Haftanstalt zu besuchen, in der Nguyen Huu Vinh inhaftiert ist, was für mich von großer Bedeutung war. Im Gespräch mit der Leitung des Gefängnisses haben wir die nötige Gleichbehandlung von „regulären“ und politischen Gefangenen deutlich unterstrichen. Ein  direkter Besuch der Inhaftierten wurde von den vietnamesischen Stellen nicht genehmigt. Gespräche mit den Angehörigen der Inhaftierten waren nur in Teilen möglich. In Vietnam stehen auch die Familienangehörigen von politischen Gefangenen unter hohem Druck durch staatliche Stellen und durch sogenannte "besorgte“ oder „wütende Bürger“. In Gesprächen mit Vertretern von Glaubensgemeinschaften und  Vertretern der Zivilgesellschaft sowie durch unseren Besuch im Nonnenkloster informierten wir uns über die Menschenrechtslage in Vietnam im Allgemeinen. Hierzu gehörten Fragen zu Fällen von Folter und ungeklärten Todesfällen in Untersuchungshaft sowie die Situation nicht staatlich registrierter Glaubensgemeinschaften. Die Gespräche machten einmal mehr deutlich, wie der Gesellschaft wertvolles Engagement verloren geht, wenn die Regierung solches aus Sorge oder Angst unterdrückt. Philipp Lengsfeld und ich sind der vietnamesischen Regierung und den Behörden dankbar für die Möglichkeit des Gefängnisbesuchs und der von der Umweltkatastrophe besonders betroffenen Provinz. Gleichzeitig muss ich mein Unbehagen über die nach wie vor teils massiven Schwächen der Menschenrechtssituation in der Volksrepublik Vietnam ausdrücken. Ich bedaure es ausdrücklich, dass ich den inhaftierten Blogger Nguyen Huu Vinh nicht habe treffen dürfen. http://www.martin-patzelt.de/lokal_1_1_348_Vietnam-verweigerte-Besuch-be...
......

Cố Thủ Tướng Đức Helmut Kohl viết về sự kiện sụp đổ Bức tường Berlin

Helmut Kohl là Thủ tướng Đức từ 1982 đến 1998, một trong những người có công lớn trong sự sụp đổ của Bức tường Berlin đưa đến sự thống nhất nước Đức năm 1989. Ông Kohl vừa qua đời ngày 16/06/2017 để lại bao sự thương tiếc. TTĐQ Tôi hay tin về sự sụp đổ của Bức tường Berlin trong chuyến thăm chính thức Ba Lan cách đây mười năm. Tối ngày 09/11/1989, đoàn của tôi được Thủ tướng Tadeusz Mazowiecki mời tới bữa tiệc tại cung điện trước đây của Hoàng tử Radziwill. Trước khi tới bữa tiệc, Thư ký Văn phòng Thủ tướng, Rudolf Seiters, đã gọi từ Bonn. Ông nói với tôi rằng vị Chủ tịch của chính quyền cộng sản Đông Berlin đã bất ngờ công bố các quy định tạm thời cho phép các cá nhân công dân được đi lại. Giấy phép thăm Tây Berlin sẽ được cấp cho tất cả các những người nộp đơn ngay cả khi xin gấp. Chỉ bằng quyết định đơn giản đó, tôi biết rằng lịch sử nước Đức rồi sẽ sớm thay đổi, vì di chuyển dễ dàng tức là ai cũng có thể vượt qua Bức tường Berlin. Dù vậy thì ban đầu tôi cũng không nhìn thấy trước được những buổi lễ ăn mừng hoành tráng và vui vẻ sắp diễn ra ở Berlin. Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989. Ảnh: The Imaginative Conservative Trong suốt sự nghiệp của mình, tôi luôn tin rằng: vào một ngày nào đó trong tương lai, nước Đức rồi sẽ lại thống nhất. Nhưng tôi chưa bao giờ dám mơ rằng cuộc hội ngộ của Đông và Tây Berlin lại xảy ra trong thời gian tôi làm Thủ tướng. Nhưng Mikhail Gorbachev, cùng chính sách cải tổ (perestroika) và công khai hóa (glasnost) của ông, đã làm cho thống nhất trở thành một khả năng thực sự. Nếu không có Gorbachev và lòng dũng cảm của ông ấy, chuỗi sự kiện trên khắp châu Âu vào mùa thu năm 1989 sẽ không bao giờ có thể xảy ra.   Nguồn: Helmut Kohl, The Fall of the Wall Revisited, Project Syndicate, 11/04/1999. Vì khi Gorbachev lên nắm quyền, ngày càng có nhiều người ở Đông Đức trở nên lạc quan hơn và không còn quá sợ hãi chế độ đàn áp của mình. Họ nhận ra rằng, sau cùng thì, tình trạng hiện tại của Đông Đức không phải là mãi mãi, và rằng có thể đạt được sự thay đổi, thứ mà nhiều nhà bất đồng chính kiến dũng cảm và những người ủng hộ quyền dân sự bị mắc kẹt đằng sau Bức tường kia đã đòi hỏi từ rất lâu. Đối với tôi, cam kết của họ chống lại sự bất công của chế độ cộng sản là một trong những chương hay nhất trong lịch sử nước Đức. Việc mở cửa biên giới Hungary vào mùa thu năm đó và việc công dân Đông Đức xin tị nạn tại các Đại sứ quán Tây Đức ở Prague và Warsaw đã làm rúng động bộ máy cai trị cộng sản và Bộ An ninh Quốc gia (Stasi)[1]. Nhưng vào đêm ngày 09/11, khi Bức tường Berlin và những vòng dây thép gai quấn quanh nó – vốn dĩ đã thất bại trong việc chia rẽ người Đức suốt nhiều thập niên – bắt đầu sụp đổ, thì sự sụp đổ của chính chế độ cộng sản cũng trở nên không thể đảo ngược. Chúng tôi đã bước vào một kỷ nguyên mới. Từ ngày đó, bánh xe của lịch sử đã quay nhanh hơn. Khi tôi trở về từ bữa tiệc tối để xem tin tức từ Berlin trên truyền hình, tôi đã quyết định cắt ngắn chuyến thăm Warsaw của mình. Thật không dễ dàng để thuyết phục những vị chủ nhà của tôi rằng, tại thời điểm lịch sử đó, vị trí của Thủ tướng Đức chỉ có thể là ở thủ đô cũ của chúng tôi, giữa đám đông đang ăn mừng. Bản năng kêu gọi tôi về nhà càng được kích động bởi những hình ảnh vào đêm hôm sau, ngày 10/11, trong một cuộc biểu tình ở phía trước Tòa thị chính Berlin. Một đám đông những người cánh tả cực đoan đã thành công khi ngăn cản những bản thánh ca Đức được hát bởi những người đang kỷ niệm sự sụp đổ của Bức tường. Tôi đã quyết tâm chỉ ra rằng những kẻ cực đoan không phải là đại diện của người dân Berlin! Ngược lại: hầu hết mọi người chỉ đơn giản đang muốn thể hiện niềm vui hân hoan. Họ khao khát thống nhất, công lý và tự do cho quê hương mình. Vậy nên tôi đã bay về Berlin, nhưng trước khi phát biểu với đám đông từ lan can Tòa Thị chính Schoeneberg, tôi đã nhận được một cuộc gọi từ Mikhail Gorbachev. Nhà lãnh đạo Liên Xô yêu cầu tôi kiểm soát sự nhiệt tình của công chúng để ngăn ngừa hỗn loạn và đổ máu. Ông đã nhận được báo cáo rằng tình hình đang ngày càng mất kiểm soát. Ông muốn biết liệu có đúng là đám đông giận dữ đã tấn công các căn cứ quân sự của Liên Xô hay không. Một nhân viên đã chuyển câu trả lời của tôi cho Gorbachev. Tôi đảm bảo rằng thông tin ông có là sai, và ông đã tin tôi. Cũng may là chúng tôi đã có dịp hiểu con người của nhau và đã tin tưởng lẫn nhau khi Gorbachev đến thăm Đức vào tháng 06/1989. Dù có những quan ngại khác nhau, ví dụ như về “vấn đề nước Đức”, nhưng đối với cả hai chúng tôi, “hòa bình” không chỉ là một từ mà là một nhu cầu cơ bản cần thiết. Sau đó, Gorbachev nói với tôi rằng ông đã nhận được thông tin sai lệch một cách có chủ ý, bởi những người phản đối cải cách, những người muốn quân đội Liên Xô ở Đông Đức can thiệp. Cho đến hôm nay, tôi vẫn cảm ơn Gorbachev vì đã chọn không nghe theo những lời kích động ấy, mà lắng nghe các lập luận của tôi. Khi phải lựa chọn hoặc để yên những xe tăng trong doanh trại hoặc đưa chúng ra đường phố, ông đã chọn hòa bình, và sau đó, với rất nhiều can đảm, chấp nhận thực tế mới mà người dân ở Đông Đức đã tạo ra. Vì tầm nhìn và lòng dũng cảm của mình, người ta có thể đặt tin tưởng vào Gorbachev. Sau ngày 09/11, quá trình ngày càng trở nên mạnh mẽ. Trong thời gian ngắn không thể tin được, chỉ có mười một tháng, nước Đức thống nhất đã trở thành thực tế. Đối với tôi, đó là một giấc mơ có thật. Nhưng tôi vẫn cảm nhận được hai nghĩa vụ mạnh mẽ cho tương lai. Nghĩa vụ thứ nhất là một cam kết có thể được mô tả đơn giản bằng hình ảnh nước Đức và châu Âu như hai mặt của cùng một đồng xu. Cái này sẽ không thể tồn tại nếu không có cái kia. Tôi cũng đã trình bày nghĩa vụ còn lại bằng cách nói về sự cần thiết của việc tạo ra “những phong cảnh nở rộ”[2] ở miền Đông nước Đức. Cả hai đều là những nhiệm vụ khổng lồ và khó khăn. Trong mười năm kể từ khi Bức tường sụp đổ, tôi tin rằng cả hai mục tiêu, dù không hoàn toàn, nhưng đều đã đạt được một cách căn bản. Nước Đức thống nhất có một cam kết mạnh mẽ đối với cả châu Âu và Liên minh Xuyên Đại Tây Dương. Đối với các bang mới của Đức, cả quá trình chuyển đổi sang nền dân chủ và một xã hội tự do, lẫn những thay đổi cơ cấu đối với nền kinh tế cộng sản cũ, đều đã thành công, mặc dù những nhiệm vụ này chắc chắn đòi hỏi năng lượng và công lao của nhiều thế hệ trước khi chúng hoàn toàn hoàn thành. Quan trọng nhất, người Đức ngày nay đã một lần nữa coi mình là người dân cùng một nước. Với sự trợ giúp của các chính sách lành mạnh, chúng tôi đã sẵn sàng trên tư cách một xã hội hiện đại để vươn lên trong tương lai. — Chú thích: [1] Bộ An ninh Quốc gia (Ministerium für Staatssicherheit, MfS), thường được biết đến là Stasi (viết tắt tiếng Đức: Staatssicherheit, nghĩa là An ninh Quốc gia), là cơ quan tình báo nội vụ và hải ngoại của Cộng hoà Dân chủ Đức (hay còn gọi là Đông Đức). Nguồn: Wikipedia [2] Vào ngày nước Đức thống nhất, Thủ tướng Helmut Kohl đã kêu gọi các công dân Cộng hoà liên bang thể hiện tình đoàn kết với đồng bào phương Đông, đồng thời cam kết sẽ tạo ra “những phong cảnh nở rộ” (blooming landscape) – ý chỉ một nền kinh tế thịnh vượng – nhằm cải thiện nhanh chóng điều kiện sống ở Đông Đức. Nguồn: German History Bản gốc: The Fall of the Wall Revisited
......

„Dân Chủ“ trong không khí mừng lễ tưng bừng

„Lễ hội Schwarzrotgold ở Hambach lôi kéo được nhiều quan khách mặc dù thời tiết thất thường" Từ con đường Schlossstrasse của làng Hambach nhìn lên tòa lâu đài Hambacher Schloß trông rất hấp dẫn. Nhưng còn hấp dẫn hơn là lễ hội „Schwarzrotgold“ vào cuối tuần qua, ngày lễ hội của con đường Schlossstrasse. Rất nhiều phó nhòm và nhà báo đã chụp được những bức hình rất đặc biệt với đại kỳ Đức quốc; những câu nói của những nhân vật nổi tiếng về đề tài: „dân chủ“ được in trên những miếng vải trắng và được treo lên cao để mọi người có thể đọc, những quầy bán hàng, những chậu hoa để ở trước cửa sổ rất đẹp và những đèn chiếu vào buổi chiều gây được sự chú ý của khách tham dự. Ảnh 3 người mẫu nổi tiếng của làng Hambach: Charlotte Dietz, Petra Henke và Konstanze Ertel, đang đứng trước tòa lâu đài Hambach,  ông Helmut Pauly người đang chụp hình. (Foto:LM) Lễ hội lần này không những chương trình rất phong phú mà thời tiết cũng rất ư là „phong phú“. Lúc khai mạc vào chiều ngày thứ sáu bài diễn văn của người trưởng làng bà Gerda Bolz trước tiệm bán rượu Johann Müller đã không lấn át được tiếng sấm sét của trận mưa rào rất lớn. Mặc dù vậy bà rất vui vì đã bán được 90 vé để đi thử rượu của nhiều tiệm rượu khác nhau. Sau khi tạnh mưa thì một số khách mới tới. Ngày thứ bảy thời tiết lý tưởng nhất, ngày chủ nhật thì lại quá nóng. Không những phong cảnh từ con đường Schlossstrasse nhìn lên tòa lâu đài Hambacher Schloß là „tuyệt đẹp“, mà còn nhiều cái „đẹp“ khác nữa. Chẳng hạn như những mảnh vải trắng với những câu rất đáng để suy nghĩ như: „ Nếu bạn không chăm lo gì cả thì tôi sẽ bỏ bạn ra đi…. Người bạn DÂN CHỦ“; hoặc những bóng đèn màu được những giá đựng rượu úp lên khi chiếu tạo nên một bầu không khí rất đặc biệt. Dọc theo đường Schlossstrasse có những ghế dài để người ta có thể ngồi nghỉ hoặc ngắm người qua lại; rất nhiều khách tham dự đến từ vùng chung quanh hai sông Rhein và Neckar, hoặc những dân làng Hambach mặc sắc phục cổ truyền nhảy múa trong các sân hoặc ngay trên đường. Trong một số sân của dân làng có bầy bán các nữ trang, thiệp, mật ong… tự làm cũng rất đặc biệt. „ Người tới coi thì nhiều lắm, nhưng người mua thì ít“, ông Jochen Heim trả lời nhà báo như thế. Ông để bán trong tiệm Café Liberté những bức hình rất đẹp ông chụp ở hãng xưởng hóa chất lớn nhất thế giới BASF hoặc ở nhà máy điện Mannheim, hoặc của những lâu đài, phong cảnh thiên nhiên…. Dĩ nhiên là có sân bán bánh và cà phê. Có vài thiếu niên dựng một cái bàn và bán bánh Pháp Crêpes. Người ta có thể vừa ăn bánh Crêpes nóng hổi mới nướng xong và ngắm những bức tranh tuyệt đẹp được vẽ theo phương pháp Aquarelle của bà Zita Gutting. Trong sân Albert thì người ta cần dùng đến óc sáng tạo. „Ở đây có cá heo. Đây là cá mà tôi thích nhất”, cô bé 7 tuổi Vivienne vừa nói vừa xếp giấy theo hình con cá heo. Cô người Nhật Misaki Yoshinaga đang chỉ cho người lớn và trẻ em cách xếp giấy các thú vật theo nghệ thuật Origami. Người ta vẫn phải còn tranh đấu cho Tự Do là điều mà gia đình ông bà Trịnh Đỗ trình bầy ở quầy thông tin về những Tù Nhân Chính Trị tại Việt Nam, song song đó có thể thưởng thức những món ăn thuần tuý Á Châu. Và ở đây người ta có thể thưởng thức nhiều thể loại nhạc khác nhau tuỳ theo sở thích của mỗi người. “ Nếu cùng hát theo thì  dễ “chịu đựng” được hơn”, một nhân viên bán thức ăn trước tòa thị sảnh nói thế, và phải “chịu đựng” nghe nhạc của “Lifestyle”. Những khách tham dự thì có thể chọn lựa xem thích nghe nhạc nào, vì có rất nhiều ban nhạc sống chơi trong các sân hoặc ngay trên đường. Annegret Ries - Minh Hoài phỏng dịch http://www.rheinpfalz.de/lokal/neustadt/artikel/demokratie-in-bester-fei...  
......

Menschenrechtsaktivist aus Vietnam zu Besuch im Bischofshaus

Franz-Xaver Dang-Xuan-Dieu (5. von rechts) mit Bischof Wiesemann (links neben Dang-Xuan-Dieu) und Mitgliedern der Freilassungsinitiative. Speyer. Im Januar 2017 wurde der zu einer langjährigen Gefängnisstrafe verurteilte vietnamesische Christ und Menschenrechtsaktivist Franz-Xaver Dang-Xuan-Dieu in seinem Heimatland aus der Haft entlassen und nach Paris abgeschoben. Sechs Jahre verbrachte der tiefgläubige Katholik, der sich für Demokratie und Menschenrechte in Vietnam engagiert, in Einzelhaft. Für seine Freilassung hatte sich auch eine von vielen Persönlichkeiten aus der Pfalz und ganz Deutschland mitgetragene Initiative eingesetzt, die von Vertretern des Bistums Speyer, darunter Weihbischof Otto Georgens und Bischof Dr. Karl-Heinz Wiesemann, unterstützt wurde. Bei einem Besuch im Bischofshaus am vergangenen Donnerstag bedankte sich Franz-Xaver Dang-Xuan-Dieu bei  für den Beistand durch die Speyerer Bistumsleitung. Initiiert hatte den Besuch der langjährige Caritasmitarbeiter und Mitglied im Katholikenrat der Diözese Speyer Ton-Vinh Trinh-Do, der 1979 als Jugendlicher aus seiner Heimat geflüchtet war und damals Aufnahme im Kloster St. Dominikus in Speyer fand. Wie Franz-Xaver Dang-Xuan-Dieu im Bischofshaus berichtete, wurde er 2011 gemeinsam mit 13 anderen jungen vietnamesischen Christen verhaftet und zu einer 13-jährigen Gefängnisstrafe verurteilt. Der Vorwurf der Justiz lautete: versuchter Umsturz des Staates. „Wir haben uns aus unserem christlichen Glauben heraus für Freiheit und Menschenrechte eingesetzt. Das haben die staatlichen Behörden als Bedrohung empfunden und das war der Grund für unsere Verhaftung“, erklärte Dang-Xuan-Dieu. Da er das Urteil nicht anerkannte und sich außerdem weigerte Gefängniskleidung zu tragen, weil er sich nicht als „Verbrecher“ betrachtete, war er im Gefängnis großen Repressalien ausgesetzt. Er protestierte gegen die Haftbedingungen und das ungerechtfertigte Urteil mit insgesamt 100 Tagen Hungerstreik während der sechs Jahre Haft. „In dieser Notlage, knapp vor dem Tod, berichtete mir ein Freund von der Kampagne für meine Freilassung und das so viele Menschen für mich beten. Das hat mir sehr viel Hoffnung und Kraft gegeben, denn man hatte mir auch verboten, Besuch von Angehörigen zu empfangen“, erzählte Dang-Xuan-Dieu. Die Abschiebung nach Paris kam für ihn überraschend. Seine Bitte: Die immer noch im Gefängnis sitzenden Glaubensschwestern und – brüder nicht zu vergessen, für sie weiterhin zu beten und für ihre Freilassung zu kämpfen. Er überreichte Bischof Wiesemann eine Liste mit Namen und Fotos inhaftierter Weggefährten. Ein weiteres Anliegen ist ihm die Unterstützung der von einer Umweltkatastrophe betroffenen Küstenbewohner in seiner Heimatdiözese Vinh. „Über 250 Kilometer Küste wurden in Mittelvietnam durch Abwässer eines Werkes des Stahlkonzerns Formosa verseucht. Die Kirche unterstützt die Opfer bei ihrem Bemühen, von dem Unternehmen eine Entschädigung zu bekommen“, so Dang-Xuan-Dieu. Die Regierung in Vietnam fördere die Ansiedlung von Industrieunternehmen vor allem aus China, die ohne Rücksicht auf die Umwelt produzierten. Dagegen wehrten sich auch viele Christen und würden deshalb bedroht. „Wir fühlen uns in großer Solidarität mit den verfolgten Christen in Vietnam verbunden“, erklärte Bischof Wiesemann, der sich von den Schilderungen Dang-Xuan-Dieus „sehr bewegt“ zeigte. Er verwies auf den Besuch von Kardinal Marx in Vietnam im vergangenen Jahr, mit dem die Verbundenheit der Kirche in Deutschland mit den Katholiken in Vietnam zum Ausdruck gebracht worden sei. Allen Unterstützern der Freilassungsinitiative dankte er für ihr Engagement. Begleitet wurde Dang-Xuan-Dieu bei seinem Besuch im Bischofshaus von Ton-Vinh Trinh-Do und dessen Ehefrau Theresia Hoa Truong sowie den Mitgliedern der Freilassungsinitiative Prof. Dr. med. Stefan Grüne von der Universität Mainz, dem ärztlichen Direktor des Krankenhauses „Zum Guten Hirten“ in Ludwigshafen, Dr. Jörg Breitmaier, Prof. Arnd Götzelmann von der Hochschule Ludwigshafen, den beiden ehemaligen Richtern am Landgericht in Neustadt Gudrun und Otmar Freiermuth sowie Sr. Johanna Gillich vom Institut St. Dominikus in Speyer. Weitere Informationen zu der Initiative: http://www.thongtinducquoc.de/node/2515 https://www.bistum-speyer.de/news/nachrichten/?no_cache=1&tx_ttnews%5Btt...
......

Cựu Tổng Thống Đức Christian Wulff ủng hộ Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam.

  Seyer, Đức Quốc, 06.04.2017, Nhân dịp lễ kỷ niệm 500 năm CANH TÂN (REFORMATION, 1517 - 2017) hai giáo phận Tin Lành và Công Giáo tại tiểu bang RHEINLAND-PFALZ cùng với nhật báo DIE RHEINPFALZ và tuần báo Kitô giáo EVANGELISCHER KIRCHENBOTE mời cựu Tổng Thống Đức Quốc Christian Wulff đến thuyết trình tại nhà thờ chánh tòa Tin Lành Gedächtniskirche.   Dưới chủ đề „Vì Yêu Chân Lý và Công Lý“ vị cựu Tổng Thống Đức Christian Wulff  đã trình bầy những điểm căn cốt cho một xã hội phát triển lành mạnh trong thanh bình, đó là ĐA NGUYÊN, ĐA ĐẢNG, TRUNG THỰC và CAN ĐẢM.   Đa nguyên và đa đảng dựa trên nền tảng của hiến chương tôn trọng nhân phẩm sẽ tạo cơ hội cho mọi tầng lớp trong quốc gia đóng góp tài năng và sức lực của mình để mưu sinh và tổ chức xã hội sao cho tốt đẹp. Trung thực tạo sự tin tưởng giữa mọi thành phần xã hội hầu có thể cộng tác với nhau hữu hiệu. Trung thực là sức đề kháng của xã hội chống lại những hiện tượng độc tài. Tinh thần can đảm giúp con người vượt qua điều phải tránh, đó là sự sợ hãi. Vị cựu Tổng Thống nhấn mạnh rằng, nước Đức thành công vì có đa nguyên, đa đảng và đa dạng, mà trong đó có phần đóng góp của nhiều sắc tộc thí dụ như người Việt Nam. Ông Christian Wulff cũng kêu gọi tranh đấu cho những người bị đàn áp vì họ dám lên tiếng cho Chân Lý và Công Lý.   Trong buổi gặp gỡ và đối thoại với người Việt tỵ nạn cộng sản, vị cựu Tổng Thống đã sẵn sàng lên tiếng ủng hộ những TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM VIỆT NAM. Cựu Tổng Thống Đức Quốc Christian Wulff,  hình đứng giữa Tôn - Vinh & Ngọc Hòa  
......

Die Vorstellungen von der Rettungsaktion Cap Anamur lebt für immer und ewig

Abschied von Dr. Rupert Neudeck Dr. Rupert Neudeck ist der großherzigste Mensch, der mir meinem Leben begegnet ist. “Ich melde mich“ war seine letzten Worte bei unserer Begegnung in Haus der Universität Düsseldorf am 27. August 2015, wo er seinen Vortrag “Flüchtlingsströme nach Europa – Ein Testfall für EU“ hielte. Zur Schilderung der Ursache der gegenwärtigen dramatischen Flüchtlingstragödie im Mittelmeer betonte er, dass viele afrikanischen Präsidenten einen beachtlichen Teil dazu beitragen haben. Zur Lösungsversuch appellierte er darauf leidenschaftlich, dass wir mehr Bildungsprojekts in diesen Ländern realisieren werden, so dass den Menschen direkt vor Ort mit Perspektiven verschaffen werden kann. Der Ruf nach der Verwirklichung seiner humanistischen Idee fand viel Zustimmung. Seine Rede war publikumswirksam, aber seine Aktion ist ein entschlossener Humanist, wie er für mich persönlich tat. Er ist ein wunderbarer Retter meines orientierungslosen Überlebens auf dem südchinesischen Meer. Ohne seine Rettungsaktion wäre ich nicht am Leben und hätte keine weitere Gelegenheit, in Deutschland zu integrieren. Cap Anamur ist und bleibt mein lieu de mémoire. Für die Deutschen vermittelte er der Welt ein menschenliebendes Bild von Deutschland. Seine Name Neudeck kann man in Ausland vergessen, aber seine  Vorstellungen von der Hilfsaktion bleiben unvergessen. Wenn jeder denkt und handelt wie ein “German Doctor in Cap Anamur“ tut, dann Deutschland so viel Respekt und Bewunderung verdienen kann und der Frieden der Welt zum Greifen nahe ist.      In tiefer Verbundenheit und Dankbarkeit werde ich seine Rettung, unsere Begegnung und sein Vermächtnis nie vergessen. Kim Them Do, Boatpeople, Cap Anamur VIII, Boat 2, 1980 Köln, 14.Juni 2016
......

Für vorübergehenden Schutz statt Asyl

Christian Lindner verdeutlicht, dass die dauerhafte Bleibeperspektive an die traditionelle Anwendung des Asylrechts gebunden werden muss 24.10.2015 - 11:00 FDP-Chef Christian Lindner ist überzeugt: Deutschlands aktuelle Regelungen zur Aufnahme von Flüchtlingen sind den Zuständen der Krise nicht gewachsen. Im Gastbeitrag für die "F.A.Z." plädiert er dafür, das historisch bewährte Instrument des vorübergehenden Schutzes zu nutzen. "Es ist unzureichend, den Blick wie die Bundesregierung nur auf verschärfte Abschiebung zu richten", macht Lindner klar. Die Solidarität mit Menschen in Not sei eine ethische Pflicht. Daraus könne aber keine dauerhafte Bleibeperspektive erwachsen. "Deshalb ist das Asylrecht im Grundgesetz in vielen Fällen das falsche Instrument", konstatiert er.   "Nach der Genfer Flüchtlingskonvention anerkannt, wer wegen Rasse, Religion, Nationalität, politischer Überzeugung oder Zugehörigkeit zu einer bestimmten sozialen Gruppe verfolgt ist", gibt Lindner zu bedenken. Für die große Zahl von Menschen, die vor Kriegsfolgen im Herkunftsland fliehen, passe das Asylrecht inhaltlich nicht. Für diese Lage kenne das internationale wie das deutsche Recht allerdings den vorrübergehenden humanitären Schutz. "Er wird gewährt, wenn konkrete Gefahr droht, etwa infolge eines bewaffneten Konflikts. In solchen Fällen wird nicht Asyl, sondern eine befristete Aufenthaltserlaubnis gewährt, die an die Dauer der Bedrohung gebunden ist", erläutert der Freidemokrat. Lindner erinnert: "Mit einer vergleichbaren Strategie hat unser Land auf die Balkankriege in den neunziger Jahren reagiert." Es sei höchste Zeit, die rechtlichen Voraussetzungen zu schaffen, damit die deutschen Behörden unabhängig von einem EU-Beschluss den vorübergehenden humanitären Schutz gewähren könnten. Die FDP im Landtag Nordrhein-Westfalen lege dazu jetzt einen Gesetzentwurf vor, führt Lindner aus. Lesen Sie hier den gesamten Gastbeitrag. Angesichts globaler Krisen und wachsender Mobilität hat die Bundeskanzlerin fahrlässig gehandelt. Sie hat den Eindruck erweckt, unsere Möglichkeiten zur Aufnahme von Flüchtlingen seien nur abhängig von unserem Wollen. Ihre Äußerungen wurden als Versprechen wahrgenommen, das sich an alle richtet, die ein neues Leben suchen. Weil unsere europäischen Partner Migration zumeist restriktiv handhaben, konzentriert sich der Zustrom auf Deutschland. Wir sind zu einer Projektionsfläche von Sehnsüchten geworden, die möglicherweise bitter enttäuscht werden. Denn auch wir können nicht täglich 10 000 Flüchtlinge aufnehmen. Die Zahlen müssen sinken. Es reicht nicht, auf eine europäische Lösung zu warten, um die immense Sogwirkung und die Lage insgesamt unter Kontrolle zu bringen. Natürlich muss Europa seine Außengrenzen schützen, die Flüchtlinge vor Ort in der Türkei, in Jordanien und dem Libanon unterstützen und ein einheitliches EU-Asylrecht mit fairer Lastenverteilung beschließen. Und natürlich müssen wir unsere Integrationspolitik forcieren, um bestehende Chancen zu nutzen. Aber die Krise legt auch offen, dass unsere Regelungen zur Aufnahme von Flüchtlingen nicht den Realitäten genügen. Einem Massenzustrom ist weder unsere Gesellschaft noch unser Asylrecht gewachsen. Es ist unzureichend, den Blick wie die Bundesregierung nur auf verschärfte Abschiebung zu richten. Wir müssen stattdessen international und historisch bewährte Regeln im Ausländer- und Aufenthaltsrecht nutzen. Die Solidarität mit Menschen in Not ist eine ethische Pflicht. Daraus kann aber keine dauerhafte Bleibeperspektive erwachsen. Deshalb ist das Asylrecht im Grundgesetz in vielen Fällen das falsche Instrument. Es bezieht sich nur auf die kleine Gruppe individuell politisch Verfolgter. Bei der Einreise aus einem sicheren Drittland wie Österreich ist die Anerkennung als Asylberechtigter ohnehin ausgeschlossen. Darüber hinaus wird nach der Genfer Flüchtlingskonvention anerkannt, wer wegen Rasse, Religion, Nationalität, politischer Überzeugung oder Zugehörigkeit zu einer bestimmten sozialen Gruppe verfolgt ist. Für die große Zahl von Menschen, die vor Kriegsfolgen in ihrem Land fliehen, passt das Asylrecht inhaltlich nicht. Und dort, wo es passen könnte (sogenannter „subsidiärer Schutz“), ist es zu bürokratisch ausgestaltet. Für diese Lage kennt das internationale wie das deutsche Recht allerdings den vorübergehenden humanitären Schutz. Er wird gewährt, wenn konkrete Gefahr droht, etwa infolge eines bewaffneten Konflikts. In solchen Fällen wird nicht Asyl, sondern eine befristete Aufenthaltserlaubnis gewährt, die an die Dauer der Bedrohung gebunden ist. Mit einer vergleichbaren Strategie hat unser Land auf die Balkankriege in den neunziger Jahren reagiert, um die Sogwirkung zu reduzieren und die spätere Rückführung zu erleichtern. Warum nicht auch jetzt? Das europäische Recht hat entsprechende Vorkehrungen getroffen. Voraussetzung ist, dass der Europäische Rat „das Bestehen eines Massenzustroms“ feststellt. Da in der EU eine Einigkeit bislang nicht absehbar ist, kann Deutschland dieses Instrument gegenwärtig nicht nutzen. Es ist höchste Zeit, die rechtlichen Voraussetzungen zu schaffen, damit unsere Behörden unabhängig von einem EU-Beschluss den vorübergehenden humanitären Schutz gewähren können. Die FDP im Landtag Nordrhein-Westfalen legt dazu jetzt einen Gesetzentwurf vor. Was ist dadurch gewonnen? Kriegsflüchtlinge erhalten als Gruppe mit wesentlich weniger Bürokratie einen befristeten Aufenthaltstitel und erste Integrationsmaßnahmen – unter Verzicht auf dauerhaftes Bleiberecht. Ihre Asylanträge, sollten sie dennoch gestellt werden, ruhen einstweilen. Die kleinere Gruppe politisch Verfolgter oder Flüchtlinge im Sinne der Genfer Konvention erhalten Asyl – und zwar schneller, weil die Behörden entlastet sind. Für eine Bleibeperspektive benötigt Deutschland dann darüber hinaus ein liberales Einwanderungsgesetz, das orientiert an unseren Interessen Kriterien benennt, wen wir einladen wollen, seine Zukunft dauerhaft mit uns zu gestalten. Wer sie erfüllt, kann auf die Überholspur zum Arbeitsmarkt. Kriegsflüchtlinge, die nicht in ihre Heimat zurückkehren wollen, aber die Kriterien des Einwanderungsgesetzes nicht erfüllen, werden nach Beendigung des Konflikts konsequent zurückgeführt. Dies wäre ein überfälliges Signal, dass Deutschland solidarisch ist, aber Flüchtlinge in diesem Umfang nicht dauerhaft aufnehmen kann. http://www.liberale.de/content/fuer-voruebergehenden-schutz-statt-asyl
......

Flucht und Asyl

Reform kann in Kraft treten Schnellere Asylverfahren, weniger Fehlanreize, leichtere Rückführung abgelehnter Asylbewerber, mehr Unterstützung für Länder und Kommunen, rasche Integration in den Arbeitsmarkt – das sind die wichtigsten Punkte des Gesetzespakets zur Asylpolitik. Nach dem Bundestag hat heute auch der Bundesrat zugestimmt. Die Änderungen sollen zum 1. November in Kraft treten. Gestern hatte Bundeskanzlerin Angela Merkel in ihrer Regierungserklärung um Zustimmung zu dem Gesetzespaket geworben. Menschen ohne Asylanspruch müssten das Land schneller verlassen, Schutzbedürftige bekämen dagegen effizientere Hilfe, sagte Merkel. Die Kanzlerin betonte, so wichtig die geplanten Änderungen auch seien, zur Lösung der Flüchtlingskrise reichten die Schritte nicht aus. "Dafür braucht es mehr", so Merkel. Weitere Gesetzesänderungen müssten folgen. Wichtig sei vor allem ein gesamteuropäisches Vorgehen. Die Flüchtlingskrise sei nicht nur eine "nationale Kraftanstrengung", sondern eine "historische Bewährungsprobe Europas". Die Bundesregierung geht davon aus, dass in diesem Jahr 800.000 Menschen Asyl-Anträge in Deutschland stellen. Innerhalb der Europäischen Union nimmt Deutschland heute mit großem Abstand die meisten Asylbewerber auf. Alle europäischen Staaten müssen ihrer Verantwortung gerecht werden. In Italien und Griechenland sollen rasch Aufnahmezentren für Flüchtlinge entstehen. Für die Registrierung, Unterbringung und Gesundheitsvorsorge soll es einheitliche Standards geben. Wir können die Not von Bürgerkriegen und vergleichbaren humanitären Katastrophen nicht hier in Deutschland lösen. Deshalb ist es nach wie vor notwendig, die Hilfe vor Ort zu verstärken. Wichtig ist, dass die Menschen insbesondere in Nordafrika auf eine bessere Lebensperspektive vertrauen können. Deutschland hilft dabei bilateral und gemeinsam mit den anderen EU-Staaten. Der Schwerpunkt der deutschen Flüchtlingshilfe liegt in der Hilfe vor Ort, vor allem, indem Fluchtursachen bekämpft und die Aufnahmeregionen unterstützt werden. http://www.bundesregierung.de/Content/DE/Artikel/2015/10/2015-10-15-asyl...
......

Sehr ho­her Asyl-Zu­gang im Sep­tem­ber 2015

Im September 2015 wurden beim Bundesamt für Migration und Flüchtlinge insgesamt 43.071 Asylanträge gestellt Dies bedeutet einen Anstieg von 126,2 Prozent gegenüber dem Vorjahresmonat September 2014. Entschieden hat das Bundesamt im September 2015 über die Anträge von 22.983 Personen. Dies bedeutet einen Anstieg von 166,8 Prozent gegenüber dem Vorjahresmonat September 2014 (8.615 Entscheidungen). 8.690 Personen erhielten die Rechtsstellung eines Flüchtlings nach der Genfer Flüchtlingskonvention (37,8 Prozent aller Asylentscheidungen). Zudem erhielten 262 Personen (1,1 Prozent) subsidiären Schutz im Sinne der EU-Richtlinie 2011/95/EU. Bei 154 Personen (0,7 Prozent) wurden Abschiebungsverbote nach § 60 Absatz 5 oder Absatz 7 Satz 1 des Aufenthaltsgesetzes festgestellt. Die Zahl der tatsächlichen Einreisen von Asylsuchenden nach Deutschland lag im September 2015 deutlich höher, da die formale Asylantragstellung teilweise erst zeitlich verzögert möglich ist. So sind im EASY-System im Monat September 2015 bundesweit etwa 164.000 Zugänge von Asylsuchenden registriert worden. Von Januar bis September 2015 waren es insgesamt ca. 577.000. Das EASY-System ist eine IT-Anwendung zur Erstverteilung der Asylbegehrenden auf die Bundesländer. Bei den EASY-Zahlen sind Fehl- und Doppelerfassungen wegen fehlender erkennungsdienstlicher Behandlung und fehlender Erfassung der persönlichen Daten nicht ausgeschlossen. http://www.bmi.bund.de/SharedDocs/Pressemitteilungen/DE/2015/10/asylantr...
......

Unterstützung der Menschenrechtsaktivisten in VN: Schreiben an die Bundeskanzlerin Angela Merkel

Interview mit Hr. Prof. Dr. Johannes Kals 1)      Hr. Prof. Kals! Anlässlich des Besuchs des vietnamesischen Ministerpräsidenten Nguyen- Tan-Dung haben Sie ein Schreiben an die Bundeskanzlerin Angela Merkel gerichtet. Was ist Ihr Beweggrund hierfür? Es handelt sich um eine längerfristig angelegte Initiative zur Befreiung des Menschenrechtsanwaltes Le-Quoc-Quan. Schon vor einiger Zeit bin ich auf seinen Fall aufmerksam geworden, und Menschenrechte waren schon immer mein Anliegen. Und da es ziemlich klar ist, dass er durch vorgegebene Gründe, angeblich wegen Steuerhinterziehung, aber offensichtlich fabriziert, ins Gefängnis gekommen ist, habe ich mal versucht, Intellektuelle zu sammeln, und bin dann an die Öffentlichkeit, ins Internet gegangen, als 30 Doktoren und Professoren bereit waren mit zu unterstützen. Mittlerweile, es hat sich herum gesprochen, sind es über 150 Anhänger dieser Initiative. Und sie ist nicht allein. Der Pen-Club. Kongressabgeordnete der USA… Also es entsteht ein gewisser Druck auf die Regierung in Vietnam, doch diesen Fall noch einmal zu prüfen. Und anlässlich des Besuchs aus Vietnam wollte ich auch unsere Spitzenpolitiker noch einmal darauf aufmerksam machen, dass sie diesen Fall ansprechen und möglicherweise auch zu einer Lösung bringen.   2) Vietnam begründet die Zurückweisung jeder Kritik damit, dass es sich um innere Angelegenheiten handele. Wie sehen Sie das?  Wir müssen den Begriff der staatlichen Souveränität in einer Zeit des „Global Village“, des globalen Dorfes neu definieren. Wir sind eine Gemeinschaft in der Welt. Vor 200 Jahren war es völlig egal, ob ein schottischer Fischer irgendetwas tat oder ein vietnamesischer Reisbauer, hat keinerlei Auswirkung davon. Heute haben wir ein globales Handelssystem, ein globales Finanzsystem. Heute imitieren wir Kohlendioxid. Und alle werden unter den Folgen leiden. Also wir müssen gemeinsam Wege finden. Denn das Handeln des Einen hat Auswirkung auf den anderen. Und so sind Gemeinschaften definiert. Gemeinschaften können nur funktionieren, wenn wir uns gemeinsame Regel geben. Deshalb können Nationalstaaten nicht sagen, mit unseren Angehörigen, mit unserer Opposition machen wir, was wir wollen; mit unserer Energie tun wir, was wir wollen. Lassen Sie uns mal formal überlegen. Ich bin jetzt auf einer anderen Schiene. Ich argumentiere nicht materiell inhaltlich, sondern ich argumentiere formal, was wir denn beschlossen haben. Das ist im Internet ganz leicht zu finden. Schauen Sie mal die Charta der Vereinten Nation an, die nach dem Zweiten Weltkrieg, nach dieser furchtbaren Katastrophe von allen Ländern der Welt bis auf ganz wenige beschlossen worden ist, und die alle Staatsführer unterzeichnet haben. Und da steht alles drin, was man sich nur wünschen kann: Freiheit in jeder Hinsicht; materielle Sicherung, so wie wir sie in Deutschland haben, müsste in die ganze Welt übertragen werden. Und dem hat sich auch Vietnam angeschlossen. Und das sollten wir beim Wort nehmen. 3) „Global  governance“, eine Globalisierung demokratischer Herrschaftsstrukturen, ist eines Ihrer Themen. Was ist damit gemeint? Die Hoffnung ist, meine persönliche Hoffnung, dass wir ein föderales System in der Welt bekommen, in dem die Vereinten Nationen so etwas wie die Herrschaft, also die „governance“, die Regierung ausüben, mit vielen Kontrollen und vielen lokalen Selbstständigkeiten und Gegebenheiten. Es soll eigentlich ganz egal sein, in welchem Land wir leben. Wie bei uns in Deutschland mit den Bundesländern. Wir merken oft kaum, ob wir von Rheinland-Pfalz nach Baden-Württemberg umziehen. Alles ist gleich. Die Menschenrechte sind garantiert. Und wir sollten versuchen, alle Länder der Welt so weit zu bringen, dass wir gar nicht mehr richtig merken, wer denn nun die administrative Aufgabe erfüllt, sondern dass wir eine professionelle, vom Volk gesteuerte Regierung haben, die zu unserer aller Wohl handelt. So ist meine Vision. Und die Vision der Charta der Vereinten Nationen. 4) Sie sind Wirtschaftsprofessor. Welche Rolle spielen die Menschenrechte für die ökonomische Entwicklung? Vietnam hat ein System wie in China, in dem gewisse Freiheiten eingeschränkt sind, aber Märkte ganz gut funktionieren. Es war einmal die Hoffnung, dass wir das noch stärker verbinden können, dass freie Märkte auch zu freien, unbeschränkten Wahlen führen. Ich hoffe immer noch, dass es funktioniert. Auf der anderen Seite sehe ich, dass auch Länder sehr erfolgreich sein können, wo Einschränkungen da sind. Was in Hong-Kong passiert, finde ich absolut bemerkenswert. Auf  jeden Fall muss man ins Stammbuch schreiben: Je größer die Freiheit, desto stärker sind auch die wirtschaftlichen Kräfte. Ich halte es nicht für einen Zufall, dass Deutschland eines der freiheitlichsten Länder der Welt ist, und gleichzeitig eines der wirtschaftlich Stärksten. 5) Lassen sich Vergleiche zwischen der Entwicklung der DDR und der Situation in Vietnam ziehen? Und welche Rolle spielt dabei Gewaltlosigkeit? Vietnam und Deutschland haben gewisse Ähnlichkeiten. Beide wurden noch im vergangenen Jahrhundert von furchtbaren Kriegen zerrissen. Und Deutschland ist dann politisch geteilt worden. Und diese Teilung ist überwunden worden, durch das Engagement der Menschen, friedlich. Ich denke, dass auch in Vietnam viele Wunden noch nicht verheilt sind; dass viele Trennungen noch bestehen. Und wenn es gelänge, hier auch zu einer Vereinheitlichung zu kommen. Zu einer Einheit, ohne dass Vielfalt darunter leidet; zu einer Toleranz; zu einem Miteinander, dann würde das Land glücklicher sein. 6) Wenn Sie die Möglichkeit hätten, direkt eine Botschaft an den Ministerpräsidenten Nguyen-Tan-Dung zu schicken, was würden Sie bzw. Ihre Mitunterstützer ihm mitteilen? Nun, für meine Mitunterstützer kann ich nur eingeschränkt sprechen, weil sie diesen Appell mitunterschrieben haben, aber alles drüber hinaus, das muss ich zunächst für mich persönlich sprechen. Und meine Hoffnung – mein Appell wäre: Seien Sie der Nelson Mandela von Vietnam! Versuchen Sie die vielen Blockaden und die vielen Ängste, die auch auf der Seite der Regierenden sicherlich bestehen … das viele Unverständnis für vielleicht auch uns als Protestierende, hängen so stark von der Sozialisation ab, wie man Dinge betrachtet, und von der Information, die verfügbar sind; wie man etwas sieht; versuchen Sie diese Dinge zu versöhnen, Information und Bildung zuzulassen, zu ermutigen. Dann die Nation stärker zu einen und in eine Staatsgemeinschaft , im Sinn der Charta der Vereinten Nation, zu führen. Nelson Mandela hat das sehr bewundernswert in Südafrika geschafft. Und ein solcher Prozess mit vielen Parallelen würde Vietnam auch in eine bessere Zukunft führen. Herr Professor Kals, wir danken Ihnen herzlich für dieses Interview! Audio: Interview mit Hr. Prof. Dr. Johannes Kals ***** Bài phỏng vấn với GS Johannes Kals 1) Thưa Giáo Sư Kals! Nhân dịp Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng qua Đức, Ông có viết thư tới bà Thủ Tướng  Angela Merkel. Xin Ông cho biết lý do ra đời bức thư này ? Đây là chiến dịch lâu dài đòi trả tự do cho luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân. Cách đây một thời gian tôi đã lưu tâm đến trường hợp Lê Quốc Quân vì „nhân quyền“ luôn là ưu tư của tôi. Vả lại, điều quá rõ ràng là chính quyền Việt Nam dựng chuyện trốn thuế để bỏ tù ông Lê Quốc Quân nên tôi đã tìm đến với công luận và  vận động qua mạng lưới toàn cầu giới trí thức, mới đầu với 30 tiến sĩ và giáo sư. Hiện nay số người hưởng ứng chiến dịch đã lên đến trên 150. Bên cạnh đó còn có Hội văn bút thế giới, các nghị sĩ Quốc Hội Hoa Kỳ.. v..v.. Nó tạo nên một áp lực đối với nhà nước Việt Nam nên xét lại trường hợp này. Nhân chuyến viếng thăm từ Việt Nam tôi muốn một lần nữa nhắc nhở các chính trị gia cao cấp của chúng ta, hãy mang trường hợp ông Lê Quốc Quân ra bàn thảo để có thể đưa đến một giải pháp. 2) Việt Nam gạt bỏ mọi phê bình từ bên ngoài với lý do đó là chuyện nội bộ. Ông nghĩ gì về lập luận này?   Trong thời đại „làng toàn cầu“ („Global Village“) chúng ta cần định nghĩa lại danh từ „chủ quyền quốc gia“. Chúng ta là một cộng đồng thế giới. Cách đây 200 năm một ngư phủ Schottland (Tô-Cách-Lan) hay một nông dân Việt Nam làm một việc gì, không có ảnh hưởng đến nhau. Bây giờ chúng ta có một hệ thống thương buôn toàn cầu, một hệ thống tài chánh toàn cầu. Ngày hôm nay chúng ta bắt chước nhau thải thán khí. Và tất cả chúng ta đều phải gánh chịu hậu quả này. Vì thế, chúng ta cần phải kiếm những con đường chung. Bởi vì hành động của người này có ảnh hưởng tới người kia. Cộng đồng là như thế. Cộng đồng chỉ có thể hoạt động tốt nếu chúng ta có những điều lệ chung. Bởi thế các quốc gia không thể nói rằng: Với người dân của chúng tôi, với phe đối lập, chúng tôi làm điều gì chúng tôi muốn; với năng lượng chúng tôi hành xử tùy ý. Chúng ta hãy cùng nhau suy nghĩ theo nguyên tắc. Tôi không muốn nói về mặt vật chất song về những nguyên tắc chung mà chúng ta đã thỏa thuận với nhau. Trong mạng lưới toàn cầu rất dễ kiếm. Quý vị hãy nhìn vào „Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền“ ra đời sau Thế Chiến Thứ Hai, sau cái thảm họa khủng khiếp này, và đã được hầu hết các nước trên toàn thế giới, trừ một số nhỏ, công nhận, và các nguyên thủ quốc gia ký tên. Trong Bản Tuyên Ngôn này ta tìm thấy mọi điều ta mong ước: Tự do trong mọi lãnh vực,  đời sống vật chất chắc chắn và vững vàng như ở nước Đức hiện nay. Mơ ước này cần phải được lan rộng trên toàn thế giới. Việt Nam đã ký kết vào Bản Tuyên Ngôn, vì thế, họ phải giữ lời họ đã hứa.   3) „Chính phủ toàn cầu“, toàn-cầu-hoá các cơ-cấu quyền-lực dân-chủ, là một trong những ưu tư của Ông. Xin Ông giải thích thêm. Ước vọng của tôi là thế giới có được một thể-chế liên-bang, trong đó Liên-Hiệp-Quốc đóng vai trò chính-phủ với nhiều cơ-cấu kiểm tra và nhiều quyền tự lập cho các cơ-chế địa-phương. Qua đó chúng ta sống ở nước nào cũng thế. Chẳng hạn như ở nước Đức với những tiểu bang. Chúng ta không cảm nhận sự khác biệt nào nếu giả sử chúng ta dọn từ tiểu bang Rheinland-Pfalz qua tiểu bang Baden-Württemberg. Tất cả đều giống nhau. Nhân quyền được bảo đảm. Chúng ta nên cố gắng làm sao mà tất cả mọi nước trên thế giới cũng được như vậy, có nghĩa là dù đi tới nước nào chúng ta cũng không cảm nhận được ai đang điều hành cơ quan hành chánh, song chúng ta có một chính quyền chuyên nghiệp được lèo lái bởi người dân và vì hạnh phúc chung của tất cả chúng ta. Đó là ước vọng của tôi và là ước mơ của „Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền“. 4) Ông là Giáo Sư về kinh tế. Theo Ông nhân quyền đóng vai trò như thế nào trong phát triển kinh tế ? Việt Nam có một thể chế giống Trung Cộng, trong đó một số tự do bị cấm cản, song thị trường kinh tế phát triển tương đối tốt. Người ta đã có hy vọng kết hợp chặt chẽ hơn hai khía cạnh này, nghĩa là qua thị trường tự do thì cũng sẽ dẫn đến bầu cử tự do. Tôi vẫn còn hy vọng là điều đó khả thi. Về mặt khác tôi cũng nhìn thấy một số nước phát triển kinh tế tốt mặc dù có những hạn chế. Những gì đang xảy ra ở Hồng- Kông tôi thấy thật đáng phục. Chúng ta nên tâm niệm rằng: Càng có nhiều tự do thì sức mạnh kinh tế càng cao. Tôi  không cho là một sự ngẫu nhiên khi nước Đức là một trong những quốc gia có nhiều tự do nhất và song song cũng là một trong các nước có nền kinh tế mạnh nhất trên toàn thế giới. 5) Ông so sánh những thay đổi tại Đông Đức với tình hình Việt Nam ra sao ? Bất bạo động đóng vai trò nào ? Việt Nam và Đức có vài điểm giống nhau. Trong thế kỷ vừa qua cả hai nước đều phải trải  qua những chiến tranh thảm khốc. Và nước Đức đã bị chia đôi về mặt chính trị. Nhờ những nỗ lực bất bạo động mà sự ngăn cách này đã được nối kết lại. Tôi nghĩ, giống như ở nước Đức, Việt Nam cũng còn nhiều vết thương chưa được chữa lành; những ngăn cách vẫn còn. Việt Nam cũng có nhu cầu thống nhất. Một sự thống nhất trong tinh thần tương trợ lẫn nhau, trong khoan dung và tôn trọng tính đa dạng. Lúc đó Việt Nam sẽ hạnh phúc hơn. 6) Nếu Ông có thể trực tiếp nói chuyện với Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, Ông và các nhân sĩ trong chiến dịch này muốn chia xẻ điều gì ? Đối với những người yểm trợ chiến dịch tôi chỉ có thể nói hạn chế thôi, vì họ hưởng ứng lời kêu gọi và cùng đứng vào; vì thế trước tiên tôi chỉ xin được nói cảm nghĩ của riêng tôi. Tôi có niềm hy vọng và lời kêu gọi như sau: Xin Ông Thủ Tướng hãy là một Nelson Mandela của Việt Nam. Xin Ông hãy gạt bỏ những bế tắc và phong tỏa, những sợ hãi chắc chắn cũng có từ phía chính quyền….., những sự thiếu cảm thông cho những người đối kháng như chúng tôi; sự phụ thuộc vào hoàn cảnh sinh trưởng, cách nhận định vấn đề, và những dữ kiện có được và cách đánh giá  một sự kiện. Xin Ông nỗ lực phối hợp những khía cạnh vừa kể trên, tạo điều kiện và khuyến khích tự do ngôn luận cũng như giáo dục. Lúc đó, sẽ kết hợp đất nước thành một và dẫn dắt vào một cộng đồng quốc gia trong ý nguyện của „Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền“. Nelson Mandela đã đạt được điều đó ở Nam Phi Châu. Thật đáng phục! Một tiến trình với những nét giống như thế sẽ đưa Việt Nam tới một tương lai tốt đẹp hơn. Chúng tôi xin chân thành cảm ơn Ông cho cuộc phỏng vấn này. (Radio Chân Trời Mới)  
......

Trí thức Đức (danh sách 187 cập nhật 02.11.2014) kêu gọi bà Merkel áp lực ông Nguyễn Tấn Dũng thả TNLT

Prof.Dr. Johannes Kals đại diện 158 chính giới trí thức Âu châu đề nghị Bà Merkel khi gặp Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu trả tự do cho LS Lê Quốc Quân Chính giới và trí thức Âu châu hôm qua đã cùng ký tên trong một lá thư đệ đạt đến Bà Thủ tướng Đức Angela Merkel yêu cầu đặt vấn đề nhân quyền với thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng nhân chuyến ghé thăm nước này vào tuần tới đây. Được biết, vào ngày 15/10/2014 tới đây, ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ đi Đức nhân dịp tham dự Hội nghị cấp cao Á - Âu lần thứ 10 (ASEM-10). Nhân dịp ngày, qua sự vận động của người Việt hải ngoại, 158 vị trí thức trong đó có 20 vị Dân Biểu Liên Bang Đức đã cùng viết thư gửi đến Bộ Ngoại giao Đức đề nghị Bà Merkel khi gặp Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu trả tự do cho LS Lê Quốc Quân, cũng như yêu cầu phải tôn trọng quyền tự do tôn giáo và chấp dứt chiến dịch xoá sạch các cơ sở tôn giáo đang tiến hành hiện nay tại Thủ Thiêm. Dưới đây là bản dịch cùng với nguyên văn lá thư bằng tiếng Đức: * Prof. Dr. Johannes Kals, Eichstraße 44, 67434 Neustadt an der Weinstraße Germany Neustadt, 07.10.2014   Kính gởi Bà Thủ tướng Angela Merkel, Kính thưa Bà Thủ Tướng,   Luật sư Lê Quốc Quân là một nhà đấu tranh ôn hòa cho tự do và dân chủ tại Việt Nam. Ông là một trong những khuôn mặt đấu tranh được thế giới biết đến. Ông bị bắt lần đầu tiên vào tháng 12 năm 2012 vì bị nhà cầm quyền Việt Nam quy tội trốn thuế. Nhưng thật sự, ông bị bắt vì những hoạt động đấu tranh cho dân chủ. Đứng trước sự phát triển của xã hội dân sự tại Việt Nam, mà điển hình là sự hình thành các diễn đàn dân sự trên internet, sự hình thành nhiều hội đoàn gần đây bất chấp sự trù dập, chính quyền Việt Nam thường sử dụng các điều của Bộ Luật Hình Sự, như tội trốn thuế, để bắt bớ giam cầm những khuôn mặt nổi hầu hy vọng dập tắt sự vươn lên của xã hội dân sự. Ngày 18 tháng 02 năm 2014, bất chấp sự lên tiếng phản đối của rất nhiều tổ chức NGO quốc tế, các quốc gia Tây Phương, các Định Chế quốc tế, các dân biểu Hoa Kỳ, Âu Châu, Pháp, Canada, Úc, một số Giáo Sư và trí thức tại Âu Châu (xin xem danh sách ở cuối thư), Tòa Án Phúc Thẩm tại Việt Nam đã xử y án, duy trì bản án 30 tháng tù mà Tòa Án Sơ Thẩm đã dành cho Ls. Lê Quốc Quân. Gần đây nhất, nhà cầm quyền Việt Nam đe dọa sẽ san bằng Chùa Liên Trì tại Thủ Thiêm. Tại đây, từ lâu đời đã có nhiều cơ sở của các Giáo hội như Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm (174 năm), Thánh đường Công giáo Thủ Thiêm (154 năm), Chùa Liên Trì của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (hơn 70 năm); gần đây lại có thêm Nhà nguyện của Hội thánh Tin lành Việt Nam, Vườn cầu nguyện của Hội thánh Tin lành Mennonite. Trong cuộc họp báo tại Hà Nội ngày 31/07/2014, sau khi kết thúc chuyến đi 10 ngày ở Việt Nam, Báo cáo viên đặc biệt của Liên hiệp quốc về tự do tôn giáo hay tín ngưỡng, Heiner Bielefeldt đã tuyên bố là "có những vụ vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo". Những vi phạm nghiêm trọng này thể hiện rõ ràng nhất qua chính sách xóa sạch mọi cơ sở tôn giáo tại Thủ Thiêm. Trong các cơ sở tôn giáo nêu trên, Nhà nguyện của Hội thánh Tin lành Việt Nam, Vườn cầu nguyện của Hội thánh Tin lành Mennonite đã bị san bằng năm 2003 và năm 2010. Ba cơ sở còn lại cũng rất nhiều lần bị ép buộc di dời nhưng họ đã quyết liệt phản kháng. Việt Nam đã ký vào Công Ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị. Hơn nữa, Việt Nam đã trở thành thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (nhiệm kỳ 2014 – 2016). Vì vậy, việc Việt Nam tiếp tục quy tội một cách xảo trá và hành động bất nhân đối với những nhà đấu tranh cho dân chủ như Lê Quốc Quân, Điếu Cày, Tạ Phong Tần và nhiều người khác, là một điều không thể chấp nhận. Ngày 05/02/2014, trong cuộc Kiểm Điểm Định Kỳ Phổ Quát của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, mà Việt Nam đang là thành viên, rất nhiều quốc gia đã đặt câu hỏi chất vấn Việt Nam về tình trạng nhân quyền ngày càng tồi tệ tại Việt Nam. Tại cuộc Kiểm Điểm này, Đại Diện của chính phủ Đức đã đưa ra 2 yêu cầu đối với nhà cầm quyền Việt Nam:     Trả tự do tức khắc cho tất cả tù nhân bị bắt bớ tùy tiện và bồi thường thiệt hại cho họ như Ủy Ban Điều Tra về Bắt Giữ Tùy Tiện (Working Group on Arbitrary Detention) của Liên Hiệp Quốc đề nghị.     Triệt để tôn trọng quyền tự do tôn giáo, hội họp và quyền tự do phát biểu trên mạng internet và ngoài đời. Đây là những yêu cầu chính đáng. Vì vậy, chúng tôi, một số Giáo Sư và trí thức tại Âu Châu đồng ký tên dưới đây, qua lá thư này, xin mạn phép đệ đạt đến Bà yêu cầu sau đây. Xin bà Thủ Tướng:     Nêu trường hợp của Ls. Lê Quốc Quân với ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ Tướng Việt Nam, trong cuộc hội kiến vào trung tuần tháng 10/2014 giữa bà và ông Dũng.     Cứng rắn và mạnh mẽ yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam phải trả tự do tức khắc và vô điều kiện cho ông Quân.   Kính thư, Thay mặt cho các Giáo Sư và trí thức tại Âu Châu Johannes Kals ---------------------- Danh sách Giáo Sư và trí thức tại Âu Châu:     1- Prof. Dr. Johannes Kals, Initiator der Kampagne für die Freilassung von Le-Quoc-Quan       - Vera Lengsfeld, Bürgerrechtlerin in der ehemaligen DDR, ehemalige           Bundestagsabgeordnete und Trägerin des Bundesverdienstkreuzes.        - Ingo Röthlingshöfer, Bürgermeister Neustadt a.d.Weinstraße, CDU-Kreisvorsitzender.        - Dr. Heiner Geißler, Bundesminister a.D.,  Ex. Generalsekretär der CDU.        - Herr Franz Alt, Journalist und Buchautor        - Frau Biggi Alt        - Schwester Ambrosia, Institut St. Dominikus, Speyer        - Prof. Dr. Wolfgang Anders, Speyer.        - Herr Janosch Armbrust, Dipl. Soz.päd., Waldsee    10- Herr Hans Bader, Dipl. Ing., Neustadt-Hambach.        - Herr Christian Baldauf, MdL, 1. stellv. Vorsitzender der CDU-Landtagsfraktion, Landtag Rheinland-Pfalz.        - Frau Marina Ballnus-Leonhard, Pädagogin, MA, Speyer        - Herr Achim Barchmann, MdB, SPD        - Herr Dr. Hans-Peter Bartels, SPD, MdB.        - Herr Michael Baum, Dipl. Sozialpädagoge, Bad Dürkheim        - Prof. Dr. Thomas Bäumer, Stuttgart.        - Herr Kurt Beck, Ministerpräsident a.D. Vorsitzender der Friedrich-Ebert-Stiftung, Rheinland-Pfalz.        - Frau Rösel Becker, SPD, Ellerstadt.        - Herr Harald Beeck, ehem. Geschäftsführer des Deutschen Sparkassenverlags.    20- Herr Pascal Bender, SPD-Stadtverbandvorsitzender Neustadt-Weinstrasse.        - Herr Dr. Theo Blickle, Neustadt a.d. W.        - Herr Wolfgang Bosbach, MdB, CDU,  Vorsitzender des Innenausschusses.        - Herr Pfarrer Anton Böckel, Dipl. Theologe, Neustadt-Diedesfeld        - Prof. Dr. Maria Böhmer , Staatssekretärin im Auswärtigen Amt.        - Frau Julia Braun, Dipl. Sozialpädagogin, Ludwigshafen am Rhein        - Dr. med. Jörg Breitmaier, Chefarzt, ärztlicher Direktor, Ludwigshafen am Rhein.        - Herr. Engelbert Broich, Dipl. Päd., Neustadt-Haardt.        - Frau Gertrud Broich, Dipl. Päd., Neustadt-Haardt.        - Herr Pfarrer Pater Darek Bryk, Ludwigshafen-Oggersheim.    30- Dr. Magnus Buhlert, Bremen.        - Frau Sabine Busch, Dipl. Sozialpädagogin, Ludwigshafen a.R.        - Frau Petra Dausch-Franz, Dipl. Soz.päd., Eschbach / Pfalz        - Frau Marietta Decker-Heuser, Dipl. Agraringenieur, Neustadt a.d.Weinstraße.        - Herr Alois Degott, Dipl. Theologe, Pfarrer, Dekan, Neustadt a.d.W.        - Maitre Pierre Degoul – Avocat à Neuilly sur Seine / France.        - Herr Christian Deimel, SPD, Bockenheim-Weinstrasse        - Frau Esther Dinh, Apothekerin, Speyer.        - Herrr  Dr. Markus Dotterweich, Wissenschaftler, Landau i.d.Pfalz        - Dr.-Ing. Thomas Dressler, Neustadt a.d.W.     40- Frau Ursula Dressler, Betriebswirtin, Neustadt a.d.W.        - Herr Dr. Harald Duffner, Baden-Baden.        - Maitre Alexandra Dumitresco – Avocat à Antony / France.        - Frau Ingrid Ebert, Politologin, Speyer.        - Herr Eugen Ennemoser, Dipl. Ing., Ludwigshafen a. R.        - Herr Josef Faath, Dipl. Math., Neustadt Weinstraße        - Herr Dr. Bernd Fabritius, CDU/CSU, MdB        - Dr. Maryam Taheri Fard, Frankfurt am Main.        - Herr Dipl. Ing. Roland Fecht, Neustadt a.d.W.        - Frau Ingrid Fischbach, MdB, CDU     50- Herr Bernd Flocken, Dipl. Ing., Ludwigshafen a. R.        - Frau Claudia Foltz-Laping, Dipl. Pädagogin, Neustadt a.d.W.        - Dr. Friederike Föcking MdHB, CDU Hamburg        - Herr Wolfgang Franz, Dipl. Soz.päd., Herxheim / Pfalz.        - Dr. med. Martin Franzius,   Oberarzt ZKH, Bremen Ost.        - Dr. Arndt Führ, Bad Kreuznach.        - Frau Iris Führ, Dipl. Ing. Agrar, Dipl. Pädagogin, Bad Kreuznach        - Prof. Dr. Michael Gassenmeier, Duisburg-Essen.        - Herr Dr. Christoph Götz, Maikammer        - Prof. Dr. Arnd Götzelmann, Ludwigshafen am Rhein.     60- Frau Birgit Greif, Studiendirektorin i. K., Speyer        - Frau Kerstin Griese, SPD, MdB        - Prof. Dr. med. Stefan Grüne, Chefarzt, Neustadt a.d.W.        - Herr Wolfgang Gruber (Ex-Senior Manager, European Bank for Reconstruction and          Development, EBRD).        - Herr Herrmann Güllich, SPD. Esthal.        - Herr Jens Guth,  Generalsekretär der SPD in Rheinland-Pfalz        - Herr Michael Guth, Diplom-Designer, Karlsruhe.        - Dr. med. Alexander Hammer, Nürnberg.        - Hr. Dr. rer. nat. Christian Hammer.        - Herr Riadh Hasson, Theaterwissenschaftler, Ludwigshafen a.R.     70- Prof. Dr. Eveline Häusler, Karlsruhe.        - Herr Gerd Hemken, Dipl. Theologe, Neustadt-Hambach.        - Herr Frank Heinrich, CDU/CSU, MdB.        - Herr Dr. Norbert Heinrich, Ludwigshafen a. Rhein.        - Herr Pfarrer Max Heintz, Neustadt-Geinsheim.        - Herr Rufolf Henke, CDU/CSU, MdB.        - Herr Markus Herr, Pressesprecher des Bistums Speyer        - Frau Annette Herrmann, Dipl. Soz.päd., Neustadt a.d.W.        - Herr Felix Herrmann, Dipl. Ing., Neustadt a.d.W.        - Herr Ulrich Heuser, Dipl. Ing. Agrar, Neustadt a. d. Weinstraße     80- Herr Wilhelm Heuss, Dipl. Sozialarbeiter, Ludwigshafen a. R.        - Frau Caren Hilberg, Ethnologin, Bonn        - Prof. Dr. Bruno Hildenbrand, Jena.        - Herr Thomas Hitschler, SPD, MdB        - Frau Beate Hofmann, Psychiatriefachkrankenschwester, Mannheim.        - Herr Wolfgang Hofmann, SPD, Grünstadt.        - Frau Katharina Hofrichter, Dipl. Psychologin, Neustadt a.d.W.        - Dr. Ansgar Hohmann, Ulm.        - Frau Hella Hohmann, Realschullehrerin, Neustadt-Hambach        - Herr Andreas Hopfenzitz, Dipl. Sozialarbeiter, Bad Dürkheim     90- Pater August Hülsmann, SCJ Neustadt a.d.W.        - Prof. Dr. Lieselotte Ihle-Schmidt, Heidelberg.        - Frau Clara Juhar, Dipl. Pädagogin, Neustadt-Duttweiler        - Frau Irmtraud Jungmann-Förster, Dipl. Soz.päd., Neustadt a.d.W.        - Herr Hans Kamb, Jurist, Neustadt a.d.W.        - Dr. med. Helene Kamb, Neustadt a.d.W.        - Frau Ute Kals, Dipl. Psychologin, Neustadt a.d.W.           - Herr Alois Karl, CDU/CSU, MdB        - Herr Ulrich Kelber, SPD, MdB, Parl. Staatssekretär.        - Frau Petra Keller-Holzmann, Psychiatriefachkrankenschwester, Speyer   100- Frau Marita Keßler, SPD Neustadt a.d.W.        - Herr Dr. Thomas Kiefer, Speyer        - Herr Dr. Georg Kippels, CDU, MdB.        - Dr.-Ing. Michael Klein, Landau.        - Frau Julia Klöckner, Landes- und Fraktionsvorsitzende der CDU Rheinland-Pfalz.        - Frau Dr. Ulrike Knoll, Ludwigshafen a.R.        - Herr Dr. Hans-Günther Knöll, Chefarzt, Neustadt a.d. W.        - Herr Hans Koch, SPD, Neustadt-Weinstrasse.        - Herr Domdekan Dr. Christoph Kohl, Speyer,        - Frau Pfarrerin, Dekanin Dr. Barbara Kohlstruck, Ludwigshafen a.R.   110- Herr Albin König, Deutsches Rotes Kreuz, Sasbach        - Prof. Dr. Franz Knapp, Neustadt a.d.W.        - Prof. Dr. Werner Krämer, Ludwigshafen am Rhein.        - Frau Dr. Julia Kuschnereit, Sozialministerium Rheinland-Pfalz        - Frau Sabine Lang, Dipl. Sozialpädagogin, Mannheim        - Hr. Norbert Laping, Dipl Pädagoge, Neustadt a.d.W.        - Herr Joachim Lauer, Dipl. Theologe, Ludwigshafen a.R.        - Herr Dr. Philipp Lengsfeld, CDU, MdB.        - Herr Erwin Lingnau, SPD, Bad Dürkheim.        - Frau Anne Lukwata, Innenarchitektin, Neustadt a.d.W.   120- Herr Olaf  Lütge, Dipl. Sozialarbeiter, Neustadt a.d.Weinstraße.        - Frau Kathrin Marquardt, Dipl. Soz.päd., Neustadt a.d.W.        - Herr Dekan Pfarrer Alban Meißner, Ludwigshafen a.R.        - Prof. Dr. Walter Motsch, Neustadt a.d.W.        - Herr Johannes Müller, Zahntechnikspezialist, Neustadt a.d.W.        - Frau Conny Müller, Lehrerin, Neustadt Weinstrasse        - Dr. med. Oliver Müssig, Oberarzt Zentral Krankenhaus, Bremen-Ost.        - Dr. med. Hartwig Neumann, Neustadt a.d.W.        - Frau Imke Neumann, Gymnasiallehrerin, Neustadt-Hambach        - Frau Michaela Nenninger, Dipl. Heilpädagogin, Landau i.d.Pfalz.   130- Herr Dietmar Nietan, MdB,SPD        - Frau Ulli Nissen, MdB, SPD, Frankfurt am Main.        - Herr Arno Ochsenreither, Studiendirektor, Neustadt a.d.W.        - Frau Christl Ochsenreither, Studienrätin, Neustadt a.d.W.        - Herr Rolf Ohk, SPD, Ruppertsberg.        - Herr Martin Patzelt, CDU/CSU, MdB        - Frau Pfarrerin Barbara Phieler, Dipl. Theologin, Ludwigshafen a.R.        - Frau Heike Pütz, Dipl. Soz.päd., Mannheim        - Prof. Dr. Hans Raffée, Mannheim.        - Herr Saman Rashid, Dipl. Soziologe, Ludwigshafen   140- Herr Stefan Rebmann, SPD, MdB.        - Frau Eleonore Remmele, SPD-Wattenheim.        - Herr Thomas Renner, Dipl. Informatiker, Kirrweiler.        - Frau Christiane Risch, Dipl Psychologin, Mannheim.        - Herr Dr. Markus Risch, Mannheim.        - Herr Michael Runge, Psychiatriefachkrankenpfleger, Ludwigshafen a. R.        - Herr Dr. Günther Sattel, SPD, Grünstadt.        - Herr Pfarrer Volker Sehy, Direktor, Dozent, Maria Rosenberg, Waldfischbach-Burgalben.        - Frau Marita Seegers, Dipl. Theologin.        - Frau Ruth Schadewell, Dip. Pädagogin, Schulenreferentin i.R., Neustadt a.d.W.   150- Herr Norbert Schindler, CDU, MdB.        - Herr Hans-Dieter Schlimmer, Oberbürgermeister der Stadt Landau .        - Frau Barbara Schmidt-Sercander Dipl.Ing Reg. Energien, Landau.        - Frau Marianne Schmidt-Sercander, Dipl. Pädagogin, Neustadt a.d.W.        - Frau Sylvia Schmidt-Sercander Dipl.Ing. Architektur, Karlsruhe.        - Prof. Dr. Michael Schmidt, Bingen.        - Dr. med. Christian Schöndorf, Neustadt a.d.W.        - Herr Heinz Schröder, Dipl. Theologe, Dipl. Ing., Neustadt a.d. W.        - Dr. Bernd Schumacher, Heidelberg.        - Herr Frank Schwabe, SPD, MdB   160- Dr. med. Karl-Heinz Spörkmann, Landau.        - Dr. Michael Stapper, Mainz.        - Herr Johannes Steiniger, CDU, MdB.        - Dr. Walter Steinmetz, Kaiserslautern.        - Herr Pater Michael Storta, Dip. Theologe, Kaplan, Ludwigshafen a. Rhein        - Dr. med. Margarita Straubinger-Schöndorf, Neustadt a.d.W.        - Herr Siegfried Strittmatter, Rechtsanwalt, Ludwigshafen a. Rhein.        - Maitre Anne Tachon – Avocat à Antony / France.        - Herr Ulrich Thul, Dipl. Pädagoge, Ludwigshafen.        - Frau Sigrid Trillich, Dipl. Soz.päd., Mannheim.   170- Frau Susanne Vierling, Dipl. Psychologin, Neustadt a.d.W.        - Herr Pater Rektor Hans-Ulrich Vivell, SCJ, Dipl. Theologe, Neustadt- Hambach        - Frau Anja Voigt, Dipl. Sozialpädagogin, Ludwigshafen a. R.        - Dr. Christoph Vorwerk, Köln.        - Herr Arthur Wagner, Dipl. Theologe, Militärseelsorger, München.        - Frau Katharina Wagner, Dipl. Religionspädagogin, Neustadt-Geinsheim.        - Professeur Michel Waldschmidt, Université Pierre et Marie Curie, Paris / France.        - Prof. Dr. Helmut Wannenwetsch, Mannheim.        - Frau Martina Werth, Dipl. Soz.päd., Landau / Pfalz        - Herr Bernhardt Wilfried, SPD, Ellerstadt.   180- Herr Dr. Winfried Wiegräbe, Neustadt a.d. W.        - Pater Dr. Heiner Wilmer, SCJ, Provinzial, Bonn.        - Frau Walburga Wintergerst, Dipl. Theologin, Speyer           - Herr Hartwig Witthöft, Dipl. Pädagoge, Neustadt a.d.W.        - Frau Herta Witthöft, Dipl. Pädagogin, Neustadt a.d.W.        - Herr Kurt Wolf, SPD, Bad Dürkheim.        - Frau Bettina Wolling, Mathematikerin, Neustadt a. d. Weinstraße        - Frau Dr. Gerburg Zech, Neustadt a.d.W. (*) Aktualisiert am 30.10.2014 (Nachname: A,B,C,...) /sites/default/files/images/Letter%20to%20Chancellor%20Merkel.pdf
......

Regierungsbeauftragter Strässer besorgt über harte Haftstrafen in Vietnam

Zur Verurteilung von drei Menschenrechtsaktivisten in Vietnam zu mehrjährigen Haftstrafen erklärte der Beauftragte der Bundesregierung für Menschenrechtspolitik und humanitäre Hilfe, Christoph Strässer, heute (27.08.): „Ich bin besorgt über die mehrjährigen Haftstrafen gegen drei Menschenrechtsaktivisten wegen 'Störung der öffentlichen Ordnung'. Die drei Aktivisten sitzen nun faktisch wegen der kurzzeitigen Behinderung des Straßenverkehrs auf Jahre im Gefängnis. Das ist vollkommen unverhältnismäßig und grotesk; es zeigt leider, dass die Menschenrechtslage in Vietnam sehr problematisch bleibt: Andersdenkende werden weiterhin unterdrückt, eingeschüchtert oder weggesperrt. Ich fordere die vietnamesischen Behörden auf, die Haftstrafen auszusetzen und die drei Personen umgehend freizulassen. Vietnam ist Mitglied des UN-Menschenrechtsrats und hat zahlreiche UN-Menschenrechtskonventionen unterzeichnet. Daran muss es sich messen lassen.“   Hintergrund: Am 26.08.2014 wurden die Aktivisten Bui Thi Minh Hang, Nguyen Thi Thuy Quynh und Nguyen Van Minh zu drei  Jahren, zwei Jahren und zweieinhalb Jahren Freiheitsstrafe wegen „Störung der öffentlichen Ordnung“ verurteilt. Besucher wurden von dem – an sich öffentlichen – Strafprozess ebenso ausgeschlossen wie internationale Beobachter. Die EU und ihre Mitgliedstaaten gehen von mehreren Dutzend politischen Gefangenen in Vietnam aus – die meisten sind wegen Ausübung ihrer Meinungs- und Versammlungsfreiheit inhaftiert. Nichtregierungsorganisationen stellen Vietnam hinsichtlich der Beachtung der bürgerlichen und politischen Rechte ein schlechtes Zeugnis aus.   http://www.hanoi.diplo.de/Vertretung/hanoi/de/05-Aussenpolitik_20u_20D-V...
......

Einladung zu Lesung und Gespräch zum Thema: „Ich wollte frei sein“

Die Mauer, die Stasi, die Revolution Unser Gast: Vera Lengsfeld Bürgerrechtlerin in der ehemaligen DDR, ehemalige Bundestagsabgeordnete und Trägerin des Bundesverdienstkreuzes Stasi-Tochter, Dissidentin, Politikerin: Drei Leben sind es, die Vera Lengsfeld in sich vereint. Als Tochter eines Stasi-Offiziers wird sie ganz im Sinne des SED-Regimes erzogen. Doch früh schleichen sich bei ihr Zweifel am System ein. Alsjunge Erwachsene zieht sie die Konsequenz und engagiert sich in der Bürgerrechtsbewegung, wofür sie mitBerufsverbot, Verhaftung und letztlich Ausweisung bestraft wird. Nach dem Fall der Mauer kehrt die Dissidentin Lengsfeld in ihre Heimat zurück und startet ihre Karriere als Politikerin und Verfechterin freiheitlicher Demokratie Umso schmerzlicher trifft sie die Nachricht, dass ausgerechnet ihr Ehemann sie jahrelang bespitzelt haben soll. Eine Biografie voller Brüche – und doch geradlinig. Vera Lengsfeld wurde 1952 in Thüringen geboren und war seit den 1970er Jahren aktiv in der Opposition gegen das SED-Regime. Nach ihrer Tätigkeit an der Akademie der Wissenschaften der DDR, während derer das erste Parteiverfahren gegen sie geführt wurde, war sie 1981 Mitbegründerin eines der ersten halblegalen Oppositionskreise der DDR, des Pankower Friedenskreises. Infolge des zweiten Parteiverfahrens 1983 wurde sie aus der SED ausgeschlossen und mit Berufs- und Reiseverbot belegt. 1988 wurde sie verhaftet, verurteilt und ausgewiesen. Am Morgen des 9. November 1989 kehrte Lengsfeld zurück in die DDR und war abends beim Mauerfall an der Bornholmer Straße dabei. Sie wurde Mitglied der ersten und letzten frei gewählten Volkskammer der DDR sowie später, 1990 bis 2005, des Deutschen Bundestages. 1990 erhielt sie den Aachener Friedenspreis, 2008 wurde ihr das Bundesverdienstkreuz verliehen. Dienstag, 19. November 2013, 19.30 Uhr Kurhaus Dhonau, BollAnt`s im Park, Bad Sobernheim Im Anschluss an die Veranstaltung kann das Buch von Vera Lengsfeld käuflich erworben und von ihr signiert werden. Anschließend laden wir zum Umtrunk ein! Begrüßung und Einführung: Karl-Heinz B. van Lier, Landesbeauftragter der KAS für Rheinland-PfalzTagungsleitung: Marita Ellenbürger, wissenschaftlich - pädagogische Mitarbeiterin Eigenbeitrag: € 4,- Teilnahme nur nach vorheriger Anmeldung schriftlich, per Mail oder Fax möglich. Bitte haben Sie Verständnis, dass die Plätze in der Reihenfolge des Eingangs vergeben werden müssen! Post: Weißliliengasse 5 / 55116 Mainz / Tel. 06131-2016930 / Fax 06131-2016939 / E-Mail: kas-mainz@kas.de
......

Vietnam: Prozess gegen prominenten Blogger in Hanoi beginnt

In Vietnam hat am Mittwoch der umstrittene Prozess gegen einen prominenten Menschenrechtsanwalt begonnen. Die Staatsanwaltschaft wirft Le Quoc Quan Steuerhinterziehung vor, doch sprechen Menschenrechtler von einer politisch motivierten Anklage. http://www.nzz.ch/aktuell/newsticker/prozess-gegen-prominenten-blogger-i... ****************************************** Vietnam: Prozess gegen Blogger Quan begonnen In Vietnam hat der Prozess gegen einen bekannten Anwalt und Blogger begonnen. In Hanoi gingen hunderte Demonstranten, darunter buddhistische Mönche, auf die Straße, und forderten die Freilassung von Joseph Le Quoc Quan. Die Polizei riegelte das Gerichtsgebäude weiträumig ab. Die Staatsanwaltschaft wirft dem Angeklagten Steuerhinterziehung vor. Menschenrechtler sehen das Verfahren dagegen als politisch motiviert an. Quan hat sich als Katholik immer wieder für Religionsfreiheit und andere Bürgerrechte eingesetzt. http://www.dradio.de/nachrichten/ ****************************************** 1.         Prozess gegen katholischen Anwalt und Blogger in Vietnam | OTZwww.otz.de/.../Prozess-gegen-katholischen-Anwalt-und-Blogger-in-Vietna... vor 6 Stunden - In der vietnamesischen Hauptstadt Hanoi hat ein Prozess gegen einen ... Le Quoc Quan , der seit Dezember 2012 in Untersuchungshaft sitzt, ... 2.         Prozess gegen katholischen Anwalt und Blogger in Vietnam - Yahoo ... de.nachrichten.yahoo.com/prozess-gegen-katholischen-anwalt-blogger-viet... vor 8 Stunden - In der vietnamesischen Hauptstadt Hanoi hat ein Prozess gegen einen ... Le Quoc Quan, der seit Dezember 2012 in Untersuchungshaft sitzt, ... 3.         Prozess gegen katholischen Anwalt und Blogger in Vietnam - Die Zeitwww.zeit.de › News › Oktober 2013 vor 7 Stunden - Vietnam: Prozess gegen katholischen Anwalt und Blogger in Vietnam ... Hanoi (AFP) In der vietnamesischen Hauptstadt Hanoi hat am Mittwoch ... Le Quoc Quan, der seit Dezember 2012 in Untersuchungshaft sitzt, wird der ... 4.         Prozess gegen prominenten Blogger in Hanoi - Wetterauer Zeitungwww.wetterauer-zeitung.de › Nachrichten › Politik vor 5 Stunden - Die Staatsanwaltschaft wirft Le Quoc Quan Steuerhinterziehung vor, ... Prozess gegen einen prominenten Menschenrechtsanwalt begonnen. 5.         Prozess gegen prominenten Blogger in Hanoi - Ruhr Nachrichtenwww.ruhrnachrichten.de/.../Prozess-gegen-prominenten-Blogger-in-Hanoi;... vor 5 Stunden - Die Staatsanwaltschaft wirft Le Quoc Quan Steuerhinterziehung vor, ... Prozess gegen einen prominenten Menschenrechtsanwalt begonnen. 6.         Menschenrechte : Zweieinhalb Jahre Haft für ... - Dülmener Zeitungwww.dzonline.de › Welt › Politik vor 1 Stunde - Le Quoc Quan (41) stand wegen Steuerhinterziehung vor Gericht, ... ... Le Quoc Quan protestieren in Hanoi gegen den umstrittenen Steuerprozess. ... Der Blogger und Menschenrechtsanwalt hat sich für Bürgerrechte, ... 7.         Zweieinhalb Jahre Haft für prominenten Regierungskritiker in ...www.idowa.de/.../zweieinhalb-jahre-haft-fuer-prominenten-regierungskriti... vor 3 Stunden - Le Quoc Quan (41) stand wegen Steuerhinterziehung vor Gericht, aber ... Ich bin ein Opfer politischer Machenschaften", sagte Quan während des eintägigen Prozesses in Hanoi. ... Der Blogger und Menschenrechtsanwalt hat sich für Bürgerrechte, ... Dortmund souverän: 3:0 gegen Marseille • Letta wirbt vor ... 8.         Vietnam: Regime verfolgt Kritiker - Kath.netwww.kath.net/news/42023‎ 11.07.2013 - Hanoi (kath.net/jg) Der Prozess gegen den katholischen Rechtsanwalt und Blogger Le Quoc Quan (Foto) zeigt das harte Vorgehen des ... 9.         Prozess gegen prominenten Blogger in Hanoi | inFranken.dewww.infranken.de/.../Menschenrechte-Vietnam-Prozess-gegen-prominente... vor 5 Stunden - Die Staatsanwaltschaft wirft Le Quoc Quan Steuerhinterziehung vor, ... Prozess gegen einen prominenten Menschenrechtsanwalt begonnen.
......

Vietnam/Deutschland: Vietnamesischer Stipendiat beim Weimarer Bürgermeister

Schriftsteller Bui Thanh Hieu wartete lange auf seine Ausreisegenehmigung Weimar/Frankfurt a.M./Hanoi (22. April 2013) – Heute wird Peter Kleine, Bürgermeister der Stadt Weimar, den vietnamesischen Schriftsteller Bui Thanh Hieu im Rathaus empfangen. Der Friedl-Dicker-Stipendiat ist direkt aus Hanoi gekommen. Er ist einer der prominenteste Menschenrechtsverteidiger in der vietnamesischen Hauptstadt, und sein Ausreiseverbot ist dank des großen Einsatzes der deutschen Regierung vor wenigen Tagen aufgehoben worden, loben die Organisationen: „Weimar Stadt der Zuflucht“ und die Internationale Gesellschaft für Menschenrechte (IGFM), die den Fall seit anderthalb Jahren gemeinsam betreuen. Auch der Beauftragte der Bundesregierung für Menschen-rechte, Markus Löning, hatte sich bei seinem Besuch in Vietnam Ende letzten Jahres für diese Ausreise eingesetzt. Der Schriftsteller Bui Thanh Hieu, 41 Jahre, schreibt im Internet unter dem Bloggernamen „Nguoi Buon Gio“ (Der Wind-Händler). Er berichtete über Probleme der sozialen Randgruppen und über Menschenrechtsverletzungen. Er setzte sich insbesondere für das Recht auf friedliche Demonstration ein. Er assistierte Rechtsanwälten in politischen Prozessen. Bui Thanh Hieu bekam deswegen zunehmend Ärger mit dem vietnamesischen Staatssicherheitsdienst. Jedes seiner Arbeitsverhältnisse in den letzten zehn Jahren wurde beendet, sobald die Polizei seine Arbeitsstelle ausfindig gemacht hatte. Gewahrsam war für ihn Alltag geworden. Die Erfahrungen mit der Haft verwertete er in kurzen Stories, die bei seinen Lesern gut ankamen. Er habe das Rechtsbewusstsein der Bürger in Vietnam geschärft, so die IGFM. Ende Januar 2013 stand er wegen angeblicher „Gefährdung der nationalen Sicherheit“ kurz vor einer Verhaftung. Die Polizei hatte ihn vier Tage lang festgehalten und verhört, weil er über den Prozess gegen ein Dutzend Katholiken in der Hafenstadt Hai Phong, die wegen „Subversion“ und „Propaganda gegen den Sozialistischen Staat“ angeklagt sind, berichten wollte. Sein 206-seitiges Buch „Dai Vê Chi Di“ (Extreme Merkwürdigkeiten im großen Land der Vê), erschien Juli 2011 im „Schnipsel-Verlag“ in Vietnam. Das Buch ist eine Sammlung von gleichnamigen Artikeln auf seiner Blog-Seite, die den politischen Alltag in Vietnam satirisch kommentierten. Der im Untergrund agierende „Schnipsel-Verlag“ druckt Werke, die zensiert oder verboten worden sind, und verteilt sie kostenlos in Vietnam. Sein Leiter, Dichter Bui Chat, bekam 2011 den „Freedom to Publish Prize“ von der Internationalen Verlegervereinigung (International Publisher Association).   Weitere Informationen zur Menschenrechtslage in Vietnam:http://www.igfm.de/Vietnam.543.0.html Facebook-Seite der Internationalen Gesellschaft für Menschenrechte:https://www.facebook.com/igfmdeutschland http://www.igfm.de/presse/aktuelles/detailansicht/?tx_ttnews[tt_news]=2688&cHash=f38027f8cfc5b6f4f471f608440cc3fb
......

An alle internationale Organisationen und Gesellschaften, die Frieden fördern

Vietnam, den 11 April 2013. An den Rat für Menschenrechte der Vereinigten Nationen Zugleich auch an - Die Regierungskommissionen für Menschenrechte in Asien - Die US-Regierung und -Parlament - Das EU-Parlament - Die britische Regierung und das britische Parlament - Die Regierung und das Parlament von Australias - Die Die britische Regierung und das britische Parlament - Die Regierung und das Parlament Canadas - Die Regierung und das Parlament Neuseelands - Die Internationale Gesellschaft für Menschenrechten in Deutschland - The Human Rights Watch in the USA  Betreff: Angriff, Gewaltsausübung, Kipnapping und Raubüberfälle gegen Privathabgut der Bürgerdurch vietnamesische Sicherhetskräfte. Sehr geehrte Damen und Herren,   Vietnam ist ein Mitglied der Vereinten Nationen. Wenn der vietnamesische Staat nicht in der Lage ist, seiner Bevölkerung Sicherheit zu gewährleisten, dann ist es nötig, die Vereinten Nationen um Hilfe zu bitten. Wir bitten Sie, die kommunistische Regierung in Vietnam unter Druck zu setzen, sodass sie Ihren Pflichten als Regierung eines Landes nachgeht. Falls die vietnamesische Regierung sich weigert, ihren Pflichten nachzugehen, könnte vielleicht die UNO die vietnamesische Regierung international vorstellen und sie in ihren Aktionen einschränken.   Die Belästigung war kontinuierlich in den letzten 2 Jahren, eine Serie von Festnahmen, Kidnapping und außerdem wurde ich, Bui Thi Minh Hang, ins Gefängnis gebracht ohne vorheriges Verfahren. Durch den Druck von vietnamesischen Bürgern in Vietnam und auch von der internationalen Gesellschaft, war die Regierung gezwungen, mich freizulassen. Trotz meiner Freilassung hat die vietnamesische Polizei mich weiterhin belästigt und mental terrorisiert. Sie haben mich sogar gekidnappt und meinen persönlichen Besitz in Anspruch genommen. Zum Beispiel: Einmal wurde ich um 5:00 Uhr am 1. Juli 2012 bei der Saigon Train Station gekidnappt. Sie haben mich in ihr Fahrzeug gezwungen, das von einem Vung Tau Sicherheitsagenten namens Thuong, und 4 weiteren einfach gekleideten Polizisten bewacht wurde. 6 Stunden lang sind wir umhergefahren, bis sie mich dann vor meiner Haustür abgesetzt haben; meine Klamotten waren durcheinander, da ich mich versucht hatte, zu wehren. Sie hatten mich gefilmt und Bilder von mir gemacht, der Grund ist mir unbewusst. Währenddessen haben sie mit einer Gruppe telefoniert und ihnen befohlen (Ich habe ihre Unterhaltung mitgehört), in mein Hotelzimmer einzubrechen (27,G Straße, Area 4, District 4, Saigon), wo ich 3 Tage auf Grund medizinischer Versorgung verbracht hatte.   Später fand ich heraus, dass sie fast alle meine Wertsachen gestohlen haben, was auch einen Laptop, meinen Reisepass und die Pässe meiner Kinder und mir umfasst. Ich habe nach einer Rückgabe dieser Sachen gefordert, aber nichts bewirken können.   Am 24. September 2012 bin ich nach Saigon gekommen, um die Gerichtsverfahren von 3 freiberuflichen Journalisten zu besuchen. Wieder wurde ich von Sicherheitskräften, darunter auch der oben genannte Herr Thuong, attackiert. Sie haben mich mit Gewalt genommen und in Vung Tau freigelassen. Seitdem verfolgen und terrorisieren sie mich ständig. Unbekannte Männer haben bereits Petrol und faulen, giftigen Abfall an mein Haus geworfen, mitten in der Nacht. Ich habe diese Vorfälle schon der örtlichen Polizei gemeldet, aber sie haben bis jetzt nichts gemacht. Ich habe viele Beweise, dass diese Handlungen von Sicherheitsleuten des Staats ausgeübt wurden.   Letztens bin ich nach Hanoi gekommen, um für Aktionen gegen Regierungsbeamte zu drängen – einer davon ist der Präsident von Hanoi, Mr Nguyen The Thao, der meinen 5 – monatigen Arrest ohne vorherige Verfahren beschlossen hatte. Dieser Arrest hat mich und meine Familie sehr belastet. Es hat meine Arbeit unterbrochen, sodass ich meine Rechnungen nicht bezahlen konnte. Nun könnte mein Zuhause, das meine Familie und ich unser Leben lang aufgebaut haben, von der Bank übernommen werden.   Nachdem ich ein ganzes Jahr gewartet habe, hat mich der Hanoier Gerichtshof endlich am 8. April 2013 eingeladen und mich um eine Zahlung gebeten, sodass das Verfahren stattfinden kann. Auf der Reise nach Hanoi wurde ich von Unbekannten attackiert. Als ich „Diebe, Hilfe!“ gerufen habe, kamen Menschen mir zur Hilfe und uns ist es gelungen, einen der Unbekannten zu fangen, der sich dann als Sicherheitsagent des Staates herausstellte.   Einer meiner Freunde, Mr Nguyen Chi Duc, hat mit mir an einigen Anti-China-Invasion Demonstrationen seit 2011 teilgenommen. Bei einen dieser Demonstrationen wurde er ins Gesicht getreten von einem Polizeichef namens Minh. Neulich kamen Sicherheitsmänner in Ducs Büro und haben ihre Ausweise vorgezeigt um Eintritt zu bekommen. Dann haben sie Duc angegriffen und ihm ernste Verletzungen zugefügt. Duc ist immer noch im Krankenhaus. Von diesem Vorfall wurde von internationaler Presse weit berichtet.   Die jetzige vietnamesische Regierung respektiert die Internaltìonal Erklärung für Menschenrechte  von 1948 und die Internationale Konvention für zivile und politische Rechte von 1966, welche Vietnam unterschrieben hat, nicht. Die vietnamesische Regierung trampelt auf den Grundrechten der vietnamesischen Bevölkerung. Beamte nutzen ihre Macht aus; Polizei und Sicherheitskräfte attackieren und nehmen Bürger frei nach Willen fest. Todesfälle durch diese Menschen werden immer gewöhnlicher, da die Gesetzwidrigkeit herrscht. Die Polizei bricht alle Regeln. Ihre Handlungen nehmen immer mehr kriminalen Charakter an, wie zum Beispiel in der Weise, wie  sie mich und auch viele andere behandelt haben.   Ich bin mir sicher, dass ihre Handlungen nicht dort aufhören werden. Ich befürchte, dass sie mich weiterhin verletzen werden, oder sogar töten, wenn ich mich weiterhin für Gerechtigkeit einsetze und meinen Fall publizieren möchte. Ich habe Angst um meine eigene Sicherheit, während sie mich sehr offensichtlich terrorisieren. Sie werden mich vielleicht sogar töten, um mich zum Schweigen zu bringen.   Ich glaube, dass ich als Mitglied der Vereinten Nationen Anspruch auf Schutz der UN habe. Hiermit bitte ich um diesen Schutz und rufe die UN und internationale Menschenrechtsorganisationen auf, Druck auf die vietnamesische Regierung auszuüben, um die Bürger Vietnams zu schützen.   Für mich trägt die vietnamesische Regierung  die Schuld daran, dass es sein Volk nicht schützen kann, und dafür muss sie von internationaler Gesellschaft beurteilt werden. Die Menschheit hat eine bittere Lektion von ihrer Geschichte gelernt: alle blutigen Revolutionen fanden aufgrund von sozialer Ungerechtigkeit statt. Lass dies eine Warnung für alle politischen Führer in Vietnam sein.   Mit freundlichen Grüßen, Bui Thi Minh Hang   Name: Bui Thi Minh Hang (weibl.) Geburtstag: 20.7.1964 Vietnamesische Bürgerin Tel. +84 913 784 415 Email:  linhhonchunhat@gmail.com
......

Erst Kritik, dann Entlassung. Alltag in Vietnam

1. März 2013 Ein Journalist verlor seinen Job, weil er in seinem Blog ein Politikeräußerung kritisierte. Ein Fall, der den Repressionsalltag in der Sozialistischen Republik Vietnam illustriert. Wie das Deutschland Radio mitteilt, hatte der 29jährige Nguyen Dac Kien die Korruption im Lande angeprangert und damit auf eine Äußerung des Generalsekretärs der Kommunistischen Partei, Nguyen Phy Trong, reagiert, der davon gesprochen hatte, er beobachte „moralische und ideologische Rückschritte“ – Rückschritte der Bevölkerung, versteht sich, einer Bevölkerung, die mit dem Mute der Verzweiflung immer offener politische Reformen einfordert. Ein vietnamesischer Bekannter, der mich auch auf diesen neuerlichen Verstoß gegen die Menschenrechte aufmerksam machte, meinte, dass in Vietnam der Widerstand gegen die Diktatur von Tag zu Tag größer und stärker wird – trotz der Unterdrückung. Wir dürfen das vietnamesische Volk nicht allein lassen, sondern sollten uns deutlich vernehmbar hinter die Forderung nach Freiheit, Demokratie und Achtung der Menschenrechte  stellen. (Josef Bordat) http://jobo72.wordpress.com/2013/03/01/erst-kritik-dann-entlassung-allta...   (Bản dịch tiếng Việt của „Forum Vietnam 21“) Bị sa thải vì phê bình. Chuyện hàng ngày tại Việt Nam   01.03.2013 Một nhà báo bị mất việc ví ông phê bình lời phát biểu của một chính khách. Trường hợp này minh chứng sự đàn áp hàng ngày tại Cộng Hòa xã Hội Chủ Nghĩa Viet Nam. Theo tin của đài phát thanh Deutschland Radio, anh Nguyen Đắc Kiên, 29 tuổi, phản đối lời phát biểu của tổng bí thư đảng cộng sản Nguyen Phú Trọng khi ông này nói có sự „suy thoái tư tưởng và đạo đức“ ở người dân, những con người với sự can đảm của kẻ bị dồn vào thế tuyệt vọng dám công khai đòi hỏi cải cách chính trị. Khi cho tôi biết tin vụ chà đạp nhận quyền mới xẩy ra này, một người bạn Việt của tôi nhận xét sự đối kháng chông chế độ độc tài tại Vietnam mỗi ngày một lớn mạnh – dù bị đàn áp. Chúng ta không được phép bỏ rơi dân tộc Việt, mà phải ra mặt yểm trợ họ đòi hỏi tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền.
......

Vietnam: Neue Verhaftungswelle

28. Januar 2013 Leider erweist sich die Vietnam-Petition als bitter nötig. Nach Informationen verschiedener Medien in Deutschland (Der Spiegel) und Österreich (Der Standard) stehen erneut 22 Dissidenten in Phu Yen vor Gericht, denen im schlimmsten Fall die Todesstrafe droht. Ich danke Herrn Dr. Hong An Duong für den Hinweis und bitte alle, die es noch nicht getan haben, die Vietnam-Petition zu unterzeichnen. https://www.openpetition.de/petition/online/verbesserung-der-menschenrec... (Josef Bordat)  http://jobo72.wordpress.com/2013/01/28/vietnam-neue-verhaftungswelle/ Viet Nam Lại thêm đợt bắt bớ 28.01.2013 Thỉnh nguyện thư cho Việt Nam (Vietnam-Petition) chứng tỏ là hết sức cần thiết. Theo các cơ quan truyền thông như ở Đức (báo Der Spiegel) và ở Áo (báo Der Standard) lại có 22 nhà bất đồng chính kiến bị sử ở tòa án Phú Yên, họ có thể bị án tử hình nếu lãnh án nặng nhất.                                                                                                              Tôi kêu gọi ai chưa ký bản thỉnh nguyện cho Viet Nam (Vietnam-Petition) xin mời vào link dưới đây để ký tên:https://www.openpetition.de/petition/online/verbesserung-der-menschenrec...                                                                                                                                                                      (Josef Bordat)
......

Petition

Verbesserung der Menschenrechtssituation in Vietnam Von: Josef Bordat aus Berlin An:   Deutscher BundestagPetitionsausschuss in Deutschland   Die Bundesrepublik Deutschland möge mit allen gebotenen diplomatischen Mitteln sowohl in den bilateralen Beziehungen als auch über die Europäische Union und die Vereinten Nationen sowie ihre Unterorganisationen auf die Verbesserung der Menschenrechtssituation in der Sozialistischen Republik Vietnam einwirken. Begründung: Im Hintergrund der Petition stehen jüngste Verurteilungen katholischer Bloggerinnen und Blogger, die zeigen, dass insbesondere die Religions-, Meinungs- und Pressefreiheit in der Sozialistischen Republik Vietnam erheblich eingeschränkt sind. Seit Jahren kommt es in der Sozialistischen Republik Vietnam v. a. gegenüber katholischen Priestern und Laien zu staatlichen Repressionen, obgleich die Verfassung des Landes Glaubens- und Religionsfreiheit garantiert. Zugleich ist eine kritische Berichterstattung über die Politik der Regierung nur unter der Gefahr behördlicher Verfolgung möglich. Am 28. Dezember 2012 wurden nun die drei Dissidenten Nguyen Van Hai, Nguyen Tri Dung und Maria Ta Phong Tan in einem „show trial“ (AsiaNews) zu insgesamt 25 Jahren Haft verurteilt. Die Katholiken hatten in ihren Weblogs Korruptionsfälle der regierenden kommunistischen Partei bekannt gemacht. Nun stehen 14 weitere katholische Bloggerinnen und Blogger in Vietnam vor Gericht. Das Urteil gegen sie wird am 6. Januar 2013 erwartet. Ihnen droht für ihre „subversive Tätigkeit“ des Bloggens mit dem angeblichen Ziel, die „Herrschaft des Volkes zu stürzen“, im schlimmsten Fall die Todesstrafe. (Weitere Informationen: jobo72.wordpress.com/2013/01/03/vietnam-drei-katholische-blogger-in-haft/) Die Sozialistische Republik Vietnam hat den Internationalen Pakt über bürgerliche und politische Rechte sowie den Internationalen Pakt über wirtschaftliche, soziale und kulturelle Rechte ratifiziert und ist daher an ihre Verantwortung für die Wahrung der Menschenrechte (hier: der Religions-, Meinungs- und Pressefreiheit) zu erinnern. Es ist Aufgabe der Bundesrepublik, dies verstärkt zu tun. Dr. Josef Bordat (Berlin)   Im Namen aller Unterzeichner. Berlin, 03.01.2013 (aktiv bis 02.07.2013) Bitte unterschreiben Sie unter dem Link (xin mời vào link dưới đây để ký tên): https://www.openpetition.de/petition/online/verbesserung-der-menschenrec...  
......

Menschenrechtler: Einschränkung der Religionsfreiheit in Vietnam

In Vietnam droht Menschenrechtlern zufolge eine Einschränkung der Glaubensfreiheit. Am 1. Januar trete ein umstrittenes Gesetz in Kraft, mit dem die Behörden religiöse Gemeinschaften willkürlich an ihrer Glaubensausübung hindern könnten, sagte der Asienreferent, der «Gesellschaft für bedrohte Völker», Ulrich Delius, am Freitag in Göttingen. Alle Religionsgemeinschaften müssten künftig ihre Aktivitäten anmelden und registrieren lassen. «Das ermöglicht eine lückenlose Erfassung und Überwachung.»  Außerdem müssten die Gläubigen nachweisen, dass sie 20 Jahre lang keine Gesetze verletzt hätten. «Dies dürfte bei vielen Glaubensgemeinschaften problematisch sein, da sie in Zeiten verstärkter Verfolgung nicht immer legal aktiv sein konnten und in den Untergrund gehen mussten», erläuterte Delius. In den vergangenen Jahren seien immer wieder Christen und Menschenrechtler zu langjährigen Haftstrafen verurteilt worden, weil sie sich für mehr Religionsfreiheit in dem sozialistischen Staat eingesetzt hätten.  Delius forderte die Bundesregierung auf, das vietnamesische Vorgehen öffentlich und nachdrücklich zu kritisieren. Erst am Donnerstag sei der Menschenrechtsanwalt Le Quoc Quan in der Hauptstadt Hanoi verhaftet worden. Der Dissident habe sich in Internet-Blogs für mehr Glaubensfreiheit engagiert. Viele Vietnamesen gehörten offiziell nicht zugelassenen protestantischen Kirchen oder Hauskirchen an, sagte Delius. Mehr als 250 Männer und Frauen säßen wegen ihres Engagements für Religionsfreiheit im Gefängnis. http://www.jesus.de/blickpunkt/detailansicht/ansicht/einschraenkung-der-religionsfreiheit-in-vietnam189833.html   Hạn chế tự do tín ngưỡng tại Việt Nam Ngày thừ sáu 28.12.2012 tại Göttingen, CHLB Đức, ông Ulrich Delius, đặc trách về Á Châu của „Hiệp hội tranh đấu cho các dân tộc bị đe dọa“ (Gesellschaft für bedrohte Völker) cho hay, kể từ ngày 01.01.2013 nhà nước Việt Nam sẽ cho thi hành một bộ luật mới về tôn giáo, theo đó nhà nước có thể tùy tiện, độc đoán hạn chế quyền tự do tôn giáo.Tượng Đức Mẹ bị đập phá tại Giáo điểm Con Cuông 30.11.2011(Hình: Nữ Vương Công Lý)  Nhà nước kiểm soát  chặt chẽ.các đoàn thể tôn giáo, bắt buộc họ phải khai báo và đăng ký tất cả mọi  hoạt động  Ngoài ra nhà nước còn đặt điều kiện bắt mọi tín đồ phải chứng minh được trong vòng từ 20 năm trước đến nay chưa bao giờ làm gì trái luật. Ông Delius cho rằng đòi hỏi này của nhà nước là một vấn đề vô cùng nan giải cho tín hữu, vì trong quá khứ họ đã từng nhiều lần phải lén dự thánh lễ hay lén đi lễ chùa vì bị nhà nước làm khó dễ. Đấy là chưa kể có đến hơn 250 người người tranh đấu cho nhân quyền và tín hữu đã  bị  chế độ kết  án tù nặng nề chỉ vì họ đòi hỏi tự do tôn giáo. Ông Ulrich Delius kêu gọi chính phủ CHLB Đức lên tiếng  phản đối hành động ngang ngược này cùa nhà nước Việt nam. Ông cũng nhắc thêm là hôm thứ năm 27.12.2012 nhà nước đă bắt luật sư Lê Quốc Quân, một luật sư thường tranh đấu cho nhân quyền và tự do tín ngưỡng.    TS Duong Hong-An (Forum Vietnam 21)  
......

Pressemitteilung des Auswärtigen Amtes: Menschenrechtsbeauftragter Löning fordert Aufhebung von Pressezensur und Freilassung politischer Gefangener in Vietnam

Erscheinungsdatum 15.12.2012 Der Menschenrechtsbeauftragte der Bundesregierung, Markus Löning, fordert von der vietnamesischen Regierung die Freilassung aller politischer Gefangenen und die Aufhebung der Pressezensur. Er erklärte dazu nach der Rückkehr von seiner Vietnam-Reise am 15.12. in Berlin: Zusatzinformationen Die wirtschaftlichen und sozialen Erfolge Vietnams der letzten Jahre dürfen nicht darüber hinwegtäuschen, dass es im Menschenrechtsbereich und bei der Demokratisierung noch erheblicher Anstrengungen bedarf. Wer den Führungsanspruch der Kommunistischen Partei anzweifelt, führende Regierungsmitglieder kritisiert oder Pluralismus fordert, läuft Gefahr, verfolgt und ohne Achtung rechtsstaatlicher Grundsätze weggesperrt zu werden. Einige Regimekritiker durften mich nicht treffen, meinem Wunsch auf Besuch eines Gefängnisses in Ho Chi Minh-Stadt wurde nicht entsprochen, bei der Abschlusspressekonferenz erschienen mehr 'offizielle Zuhörer' als Journalisten. Die Führung Vietnams muss mehr Demokratie wagen. Ich fordere die Verantwortlichen dazu auf, dem Beispiel Myanmars zu folgen und unverzüglich alle politischen Gefangenen frei zu lassen sowie die Pressezensur aufzuheben. Vietnam hat sich völkerrechtlich dazu verpflichtet, Meinungs- und Pressefreiheit zu gewähren und muss sich nun auch daran halten.“ Hintergrund: Der Menschenrechtsbeauftragte der Bundesregierung, Markus Löning, reiste vom 9. bis 14. Dezember 2012 nach Vietnam, um einen Eindruck von der politischen und menschenrechtlichen Lage zu bekommen. Er war dazu in Hanoi und Ho Chi Minh Stadt und führte Gespräche mit Regierungsvertretern, der Zivilgesellschaft, Nichtregierungsorganisationen, Menschenrechtsverteidigern, Religionsvertretern und Wirtschaftsrepräsentanten. Markus Löning besichtigte auch eine Textilfabrik, die auch für deutsche Unternehmen produziert. Der Besuch eines Gefängnisses wurde ihm nicht erlaubt. Vietnam hat den sogenannten Zivilpakt der Vereinten Nationen ratifiziert. Darin sind die Meinungs- und Pressefreiheit festgeschrieben. Vietnam bewirbt sich für den Zeitraum von 2014 bis 2016 um einen Sitz im Menschenrechtsrat der Vereinten Nationen. http://www.auswaertiges-amt.de/DE/Infoservice/Presse/Meldungen/2012/121215-Loening-Vietnam.html Ủy nhiệm viên Löning đòi hỏi hủy bỏ kiểm duyệt báo chí và trả tự do cho tù  nhân chính trị tại Việt Nam Ủy nhiệm viên của chính phủ Đức về nhân quyền Löning đòi hỏi chính phủ Việt nam phải trả tự do tất cả tù  nhân chính trị và hủy bỏ kiểm duyệt báo chí. Sau chuyến công du qua Việt Nam, ngày 15.12.2012 ông đã tuyên bố tại Berlin:  „Những thành công về kinh tế và xã hội ở Việt Nam trong những năm vừa qua không thể che dấu được là còn có rất nhiều vấn đề cần phải được cải thiện như tình trạng nhân quyền và dân chủ hóa. Bất chấp các nguyên lý căn bản của một quốc gia pháp trị, nhà cầm quyền bắt bớ những ai tỏ ý hoài nghi yêu sách lãnh đạo của đảng Cộng sản, chỉ trích các quan chức trong chính quyền nhà nước hoặc đòi hỏi thể chế đa nguyên. Một vài người phê bình chỉ trích nhà nước không được phép gặp tôi. Nguyện vọng của tôi muốn được thăm một nhà tù ở thành phố Hồ Chí Minh không được đáp ứng. Tại cuộc họp báo kết thúc chuyến công du của tôi lại có nhiều thính giả „chính thức“ hiện diện hơn là nhà báo. Lãnh đạo Việt Nam nên cố gắng, dám thử thách chế độ dân chủ. Tôi kêu gọi những vị đang có trách nhiệm hãy noi theo gương mẫu Miến Điện, lập tức trả tự do cho tất cả tù nhân chính chính trị và bỏ lệnh kiểm duyệt báo chí. Trên quốc tế công pháp Việt Nam đã cam kết bảo đảm các quyền tự do tư tưởng và tự do báo chí, vậy Việt Nam phải giữ và theo đúng các điều này“. Bộ ngoại giao Đức cũng lưu ý là Việt Nam đã chính thức ứng cử vào „Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc“ nhiệm kỳ 2014-2016 Dr. HongAn Duong (Forum Vietnam 21)  
......

Bundesregierung: Vietnam soll politische Häftlinge freilassen (Chính phủ Đức: Việt Nam phải trả tự do cho tù nhân chính trị)

Der Menschenrechtsbeauftragte der Bundesregierung, Löning, hat die vietnamesische Führung aufgefordert, alle politischen Gefangenen freizulassen und die Pressezensur aufzuheben. Nach seiner Rückkehr aus dem südostasiatischen Land sagte Löning in Berlin, die wirtschaftlichen und sozialen Erfolge Vietnams dürften nicht darüber hinweg täuschen, dass es noch erheblicher Reformen bedürfe. Als Beispiele nannte der FDP-Politiker den Bereich der Menschenrechte und den Demokratisierungsprozess. Wer den Führungsanspruch der Kommunistischen Partei anzweifle oder hohe Regierungsmitglieder kritisiere, laufe Gefahr, ohne Achtung rechtsstaatlicher Grundsätze inhaftiert zu werden. http://www.dradio.de/nachrichten/201212151500/3 Chính phủ Đức: Việt Nam phải trả tự do cho tù nhân chính trị   Ủy nhiệm viên của chính phủ Đức về nhân quyền, ông Markus Löning,  đã trở lại Đức sau 5 ngày công du Việt Nam từ 09.12. đến 14.12.2012 Ngay ngày hôm sau, 15.12.2012,  ông tuyên bố đã đòi hỏi đòi hỏi nhà nước Việt Nam phải trả tự do cho tất cả tù nhân chính trị đang bị bắt giữ và đồng thời phải hủy bỏ lệnh kiểm duyệt báo chí. Ông Löning nhấn mạnh, những thành công về kinh tế ở Việt Nam không thể che dấu được là còn có rất nhiều vấn đề cần phải cải thiện như tình trạng nhân quyền và dân chủ hóa.. Ông nói thêm, bất chấp các nguyên lý căn bản của một quốc gia pháp trị, nhà cầm quyền lập tức bắt bớ những ai tỏ ý hoài nghi yêu sách lãnh đạo của đảng Cộng sản hoặc chỉ trích các quan chức trong chính quyền nhà nước   Nguồn: http://www.dradio.de/nachrichten/201212151500/3   Duong Hong-An („Forum Vietnam 21“)
......

Pages