Đỗ Ngà
Mục đích của tấm bằng giả là gì? Đó là một “vật thể” dùng để chứng nhận danh hiệu cho một con người về những giá trị mà họ không hề có. Tri thức của anh chỉ biết đọc biết viết, nhưng anh muốn xã hội thừa nhận anh là bậc khoa bảng. Vậy thì anh tìm đến với “bằng giả”.
Để xây dựng hình ảnh lãnh tụ, người ta không thể dùng tấm bằng giả làm bằng giấy vô tri vô giác như thế trương lên truyền thông để lừa gạt dân được, mà phải dùng vật thể khác thuyết phục hơn. Một vật thể chết như tấm bằng giả bằng giấy kia không đủ khả năng biến con người bình thường thành thánh nhân được, mà cần phải có một tấm bằng giả đặc biệt hơn nhiều, tấm bằng ấy phải là một “vật thể sống”. Tức người ta cần một con người thay cho một tờ giấy để xác nhận những thứ mà chính bậc “vĩ nhân” đó không có. Chỉ có như thế mới biến con người bình thường thành thánh nhân được.
Ông Hoàng Chí Bảo là một giáo sư tiến sĩ chuyên về triết học Marx Lenin, là thành viên Hội đồng Lý luận Trung ương. Công việc của ông là đi khắp nơi kể chuyện bác Hồ. Và “nghiên cứu” thực sự của ông lại là “sáng tác”. Trong 26 năm ông đã sưu tầm và sáng tác hàng ngàn câu chuyện về bác Hồ của ông để xây dựng và củng cố hình ảnh lãnh tụ trong mắt dân chúng. Khoảng 5 năm trước đây, trên mạng xã hội có lan truyền clip ông Hoàng Chí Bảo kẻ về “bác Hồ của ông nói được 29 thứ tiếng”. Rõ ràng nếu là người có lí trí thì không khó để nhận ra đây là câu chuyện tô vẽ về những khả năng mà ông Hồ Chí Minh không có. Với hàng ngàn mẩu chuyện, ông đã vẽ vào trong não bộ của rất nhiều người rằng, “bác rất siêu phàm”.
Thực ra để cấy vào trong đầu người dân Việt suy nghĩ về điều không có thực về lãnh tụ thì không chỉ riêng một mình ông Hoàng Chí Bảo làm việc đó mà có có cả bộ máy tuyên giáo vào hệ thống giáo dục. Nếu ví ông Hoàng Chí Bảo là “tấm bằng giả sống” của ông Hồ Chí Minh thì thực tế ông Hồ có vô số thứ “bằng giả sống” như thế. Và kết quả ĐCS đã biến một con người được thế giới liệt vào những nhà độc tài khát máu bên cạnh Pol Pot, Mao, Stalin vv.. thành một ông thánh và được rất nhiều người sùng bái.
Chủ thuyết Marx - Lenin nó đã được lịch sử kiểm chứng là giả, tức là những gì chủ thuyết này nói đến trên giấy nó hoàn toàn ngược lại khi thực hành. CS tự tô vẽ XHCN là “thiên đường” thì lịch sử thế giới đã xác nhận nó chính là địa ngục. Tuy nhiên để cấy vào đầu rất nhiều thế hệ trẻ của Việt Nam rằng “chủ thuyết này vẫn rất tốt đẹp” thì tất ĐCS phải tạo ra cho chủ thuyết này một thứ “bằng giả” tương tự như “bằng giả sống” mà họ đã dành cho ông Hồ. Thứ “Bằng giả sống” cho chủ thuyết, cho chế độ này không gì khác, đó chính là “công tác tuyên giáo”. Hiện nay Ban Tuyên Giáo vẫn mở hết công suất để cấy vào nhận thức của người dân về một thứ tốt đẹp về “định hướng XHCN” nào đó.
Với một chủ thuyết sống nhờ “bằng giả”, một chế độ tồn tại cũng nhờ “bằng giả”, một hình ảnh lãnh tụ cũng được xây dụng dựa trên những “bằng giả” ấy thì liệu một bộ máy nhà nước nằm trong 2 lớp rọ giả tạo đó chuộng “bằng thật” được sao? Vậy nên, bằng giả ở cơ quan nhà nước nó như trăm hoa đua nở là điều không thể nào tránh khỏi, một xã hội với nạn buôn bán bằng giả nhộn nhịp và công khai không bao giờ loại trừ được. Nó thuộc về một phần của bản chất chế độ.
Đỗ Ngà
Tham khảo:
- https://www.youtube.com/watch?v=JkXi5HsLVB4...
- https://www.baogiaothong.vn/nguoi-26-nam-ke-nghin-chuyen...
- https://www.sggp.org.vn/mua-ban-su-dung-bang-cap-gia-van...