Nhục như Huệ

Hùng Ba, Đại sứ Trung Quốc (trái)  Vương Đình Huệ Bí thư thành ủy Hà Nội - Ủy viên Bộ chính trị

Phạm Minh Vũ|

Trong lịch sử bang giao giữa Việt Nam và Trung Quốc, nếu nhìn lại thì chúng ta thấy chưa có thời đại nào thể diện quốc gia chúng ta bị làm nhục, bị phỉ báng bị bẽ mặt như thời đại HCM.

Không ít lần sứ giả TQ qua nước ta chúng huênh hoang, ngang ngược nhưng các đại thần nước Việt đáp trả bằng sự khôn ngoan, và trí tuệ, làm cho nước lớn Trung hoa cảm thấy nhục nhã. Mặc dù vậy, trong quan hệ bang giao, nhiều khi các vua chúa Trung Quốc vẫn giữ tư tưởng nước lớn để tỏ ra chèn ép Đại Việt. Thái độ ngạo mạn đó của họ đã không ít lần bị sứ thần của ta đối đáp làm cho bẽ mặt. Điển hình trong số những lần như thế là cuộc đối đáp của Giang Văn Minh với vua Sùng Trinh nhà Minh trong một lần đi sứ.

Giang Văn Minh là người xứ Đoài (nay thuộc Đường Lâm, Sơn Tây, Hà Nội) làm quan dưới triều đình của vua Lê Thần Tông và chúa Trịnh Tráng. Năm 1637, Giang Văn Minh vâng lệnh đi sứ Trung Quốc.
Giai thoại kể rằng: Khi vào triều đình Trung Quốc, vua Sùng Trinh đã ngạo mạn ra một vế đối bắt sứ thần Đại Việt đối lại. Vế đối ra là: “Đồng Trụ chí kim đài dĩ lục” dịch là “Cột đồng đến nay rêu đã xanh”.

Câu đối này mang hàm ý hống hách nhắc lại việc xưa, khi tướng nhà Hán là Mã Viện đàn áp xong cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng đã dựng một chiếc cột đồng rồi khắc lên đó mấy chữ: “Đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt” nghĩa là nếu chiếc cột đồng này mà gãy thì quân phương Bắc sẽ kéo sang tiêu diệt đất Giao Chỉ (Bọn giặc phương Bắc vẫn thường gọi nước ta như thế).

Ra vế đối trong đó nhắc lại chuyện xưa, vua nhà Minh hàm ý rằng nước Đại Việt chẳng qua là nước nhỏ, đại quốc như nước Minh chỉ cần ra quân một lần là có thể san bằng thành quách...

Trước thái độ ngạo mạn và xúc phạm quốc thể nước ta, sứ thần Giang Văn Minh đã đối lại: “Đằng Giang tự cổ huyết do hồng” dịch là “Sông Đằng từ xưa máu còn đỏ”. Vế đối chỉnh không chê vào đâu được, câu chữ, điển tích đối nhau chan chát. Mặt khác, về mặt chính trị thì câu đối như một cái tát thẳng vào mặt Minh Tư Tông và cả triều đình nhà Minh.

Nhắc đến sông Bạch Đằng, Giang Văn Minh đã nhắc cho vua quan nhà Minh nhớ đến thất bại của quân Nam Hán năm 938, quân Tống năm 981 và quân Nguyên năm 1288. Những lần bại trận của quân phương Bắc trên sông Bạch Đằng khiến máu nhuộm đỏ nước.

Thông qua vế đối, Giang Văn Minh tự tin khẳng định rằng dù nước Nam bé nhỏ nhưng quật cường. Những kẻ thù hung bạo nhất đến nước Nam, dù mang đến trăm vạn quân nhưng rồi cũng thất bại. Và biết đâu, vua và quan lại nhà Minh lại chả đau đớn khi nghĩ đến việc quân Mông Nguyên đã san bằng thành quách, bắt sống vua quan triều Tống để làm chủ đất Trung Quốc rộng lớn nhưng rồi lại thua cả 3 lần ở nước Nam.

Quá bẽ bàng vì câu đối của sứ thần nước Nam, vua quan nhà Minh đã hèn hạ để làm một việc mà tự cổ chí kim hiếm có trong thông lệ ngoại giao. Đó là giết sứ giả. Chu Do Kiểm giận dữ điên cuồng nói: “Mổ bụng bọn sứ thần An Nam để xem chúng to gan lớn mật đến đâu”.

Đó là người xưa là thế, Hùng Ba, Đại sứ Trung Quốc tại Việt Nam hôm vừa rồi gặp Vương Đình Huệ, Y huênh hoang ngạo mạn ở Thủ đô, cho rằng Đường sắt Cát Linh-Hà Đông không chỉ là dự án thương mại đơn thuần, mà còn là biểu trưng cho tình hữu nghị Việt Nam-Trung Quốc.

Một dự án làm tổn hại đến ngân sách quốc gia vô cùng lớn, bắt nhân dân còng lưng trả lãi thôi cũng không biết bao giờ mới hết nợ, xây 13km tới 11 năm chưa xong, mà sứ giả TQ chúng ngạo mạn cho rằng đó là Tình hữu nghị. Điều cay đắng hơn, ngoài ôm hôn thắm thiết với giặc ra Huệ ủy viên Bộ chính trị chỉ biết cười và xin phía TQ làm nó cho xong sớm. Một thái độ ươn hèn, đến nỗi mang cả thể diện quốc gia chôn theo cái hèn ấy.
 

Hùng Ba không phải không biết nhân dân VN đang căm phẫn với dự án đó, nhiều ý kiến kêu đập bỏ dự án này đi Hùng Ba vẫn biết, vì thế tới gặp Huệ ra một câu đối cũng tương tự với “Đồng Trụ chí kim đài dĩ lục” của Chu Do Kiểm. Hùng Ba nói với Huệ rằng Đường sắt đó là tình hữu nghị, rõ ràng đây không phải là câu xã giao mang tính hữu nghị, nó mang tâm thế Đại hán ngạo mạn mà chúng thể hiện cả ngàn năm nay. Nó như một câu đối đầy hàm ý, ý Hùng Ba nói đập bỏ nó đi tức là đập bỏ tình hữu nghị, mà VN với TQ quan hệ giữa 2 đảng, ĐCSVN sống được nhờ ĐCSTQ, vì lý do gì đó mà dừng thi công hoặc không cho TQ tiếp tục thi công thì đồng nghĩa ĐCSTQ sẽ không chống lưng cho ĐCSVN nữa, không chỉ nhắc nhở riêng cho Huệ mà còn cho cả đcs. Một thông điệp Hùng Ba nói rõ như thế, nói đầy ý đồ ghê tởm giữa 2 đảng như thế còn gì rõ hơn nữa.

Mà đến ngay cụ tổng còn khen trà TQ ngon hơn trà Việt thể hiện tâm thế hèn hạ, luồn cúi, khi chủ quyền bị xâm phạm cụ tổng còn hèn hạ tới mức cho rằng đánh thì làm sao ngồi ở đây mà tổ chức đại hội đảng. Đến cụ tổng sợ Phương Bắc như thế thì cỡ như Huệ chỉ biết cười trừ và vui vẻ thôi, chứ làm sao mà dám đối lại.

Nghĩ lại tiền nhân, mà nhìn lại thời đại HCM hôm nay thực đáng hỗ thẹn.